Trong vòng ba phút khiến cho tập đoàn nhà họ Triệu sụp đổ…
Chẳng lẽ là anh ta…
“Chuyện cười này có khiến các người thất vọng không?”
Diệp Vĩnh Khang nheo mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhạo báng.
“Anh… rốt cuộc anh là ai?”
Triệu Hưng Minh đẩy hai người đang lôi hắn ra, giọng nói run rẩy, trong mắt tràn đầy kinh hãi và nghi hoặc.
Diệp Vĩnh Khang cười nhạt: “Tôi là loại người mà anh vừa mới nói đó, loại người vừa có tiền, có ưu thế vừa có quan hệ”.
“Dùng lý luận của anh mà nói, bần hèn chính là tội của anh, bị tôi giẫm dưới chân vốn là chuyện hợp tình hợp lý, tôi rất đồng ý với lý lẽ này”.
Phịch!
Triệu Hưng Minh quỳ sụp xuống đất: “Anh Diệp, anh Diệp, tôi sai rồi, cầu xin anh nương tay cho, van cầu anh cho tôi thêm một cơ hội. Tôi không dám nói nữa, tôi dập đầu với anh, anh muốn tôi làm gì cũng được, xin anh Diệp, tôi không muốn ngồi tù đâu…”
Triệu Hưng Minh khóc lóc nước mắt nước mũi giàn giụa, đập đầu trên đất vang lên tiếng bịch bịch, hoàn toàn không còn dáng vẻ phách lối ngạo mạn vừa nãy.
“Anh đừng cầu xin tôi, vô dụng thôi, tôi chỉ nghe lời Tiểu Túy”.
Diệp Vĩnh Khang nghiêng đầu mỉm cười nhìn Trần Tiểu Túy.
“Tiểu Túy, anh sai rồi, anh thật sự sai rồi, cầu xin em cho anh một cơ hội, sau này anh không dám nữa!”
Triệu Hưng Minh vội vàng quay đầu về phía Trần Tiểu Túy, khóc lóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634787/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.