Những lời giải thích này của Trần Quảng kỳ thực vô cùng gượng ép, nếu là bình thường thì chắc hẳn ngay cả lừa học sinh tiểu học cũng chẳng được.
Thế nhưng mấy lời này lại được nói ra từ miệng Trần Quảng, hơn nữa con dấu danh dự và thuốc lá đều đang ở ngay trước mắt, dù cho trong lòng có hoài nghi tới mức nào thì cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.
“Tiểu Diệp à, hoá ra còn có chuyện này, cậu cũng không chịu nói sớm, ban nãy thật sự đã trách nhầm cậu rồi”.
Lão phu nhân nhà họ Trần vội vàng tỏ ý xin lỗi Diệp Vĩnh Khang.
“Đúng thế, sao ban nãy anh Diệp không nói sớm chứ”.
“Ôi, đều là hiểu nhầm cả, nói ra thì tốt rồi, anh Diệp mau ngồi xuống, ăn thêm mấy món ngon này đi, lát nữa nhớ để lại phương thức liên lạc nhé”.
“Phải đó, mọi người đều là người nhà, lần này được thơm lây rồi, ha ha!”
Cả đám người đột nhiên lật mặt, hận một nỗi không thể áp mặt mình lên trên người Diệp Vĩnh Khang.
Dù là nguyên nhân gì thì đây cũng là người sở hữu con dấu danh dự!
Chỉ dựa vào thân phận này cũng đủ để khiến mọi người nịnh bợ.
“Anh Diệp, anh đúng là quá đỉnh!”
“Đây thật sự là vinh hạnh của nhà họ Trần chúng tôi!”
Tình thế trong phòng bao nảy sinh biến hoá cực lớn chỉ trong phút chốc, Diệp Vĩnh Khang ban nãy bị chà đạp bởi đủ lời chế nhạo lập tức trở thành nhân vật chính được mọi người tung hô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634775/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.