“Con dấu danh dự giả!”
Quả nhiên, Trần Quảng vừa nghe đến mấy chữ này, cả người tỏa ra sát khí chết người, tức giận nói: “Ai mà dám to gan đến vậy, bây giờ người đó đang ở đâu…”
Trần Quảng vừa nói vừa đưa tay ra cầm lấy “con dấu giả”, nhưng khi tay cậu ta chạm vào con dấu, cả người lập tức khựng lại, vẻ mặt như đông cứng.
“Người đó vừa kiếm cớ ra ngoài gọi điện, nói không chừng đã lén bỏ chạy rồi!”
Tuy nhiên, có vẻ như Trần Lệ Bình không để ý đến vẻ mặt của Trần Quảng, hoa tay múa chân nói: “Nhưng cũng không sao, bây giờ đuổi theo vẫn còn kịp!”
“Vả lại, Trần Tiểu Túy là đồng phạm của anh ta, chỉ cần bắt được Trần Tiểu Túy rồi tra khảo là ra, chị ta nhất định sẽ biết người đó ở đâu”.
“Anh Trần Quảng, bây giờ anh mau đi báo cáo chuyện này đi, chuyện lớn như thế này không thể chậm trễ được…”
“Câm miệng!”
Cô ta còn chưa kịp nói xong, Trần Quảng đột nhiên quát lớn.
Lúc này, mọi người mới phát hiện ra biểu cảm của Trần Quảng rất kỳ lạ, hai tay nâng niu “con dấu giả”, ánh mắt nhìn thẳng như bị trúng tà.
“Anh Trần Quảng, anh…”
Trần Lệ Bình bối rối hỏi.
“Tôi bảo cô câm miệng!”
Trần Quảng lại quát lớn, khiến Trần Lệ Bình vội vàng ngậm miệng lại, nhưng vẫn nhìn đối phương với vẻ mặt khó hiểu.
Những người còn lại trong phòng cũng không lên tiếng, tất cả đều bị khí thế của Trần Quảng làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634771/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.