Ba người nói chuyện một lát, bầu không khí đã trở nên thoải mái vui vẻ.
Nói chuyện được khoảng hơn nửa giờ, Trần Tiểu Tuý nhìn đồng hồ rồi nói xin lỗi với Trương Tịnh: “Tịnh à, bọn mình phải qua bên kia rồi. Xin lỗi nhé, vừa trở về mà lại không ở bên cậu nhiều hơn, chờ bên kia xong việc mình sẽ lập tức gọi điện thoại cho cậu”.
“Cậu còn khách khí với mình làm gì”.
Trương Tịnh trợn mắt: “Đi đi, lo chuyện quan trọng trước đi. Tối nay tụ họp, hai người chúng ta nhất định phải vui chơi thật tưng bừng”.
“Có điều… Hôm nay mình quên mang ví tiền rồi, điện thoại cũng hơi trục trặc, cậu đi tính tiền đi”.
“Để anh trả”.
Diệp Vĩnh Khang định đi thanh toán lại bị Trần Tiểu Tuý níu lại, cười nói: “Không sao đâu, để em đi là được, anh ngồi đây chờ em một chút”.
Nói xong cô ấy cầm điện thoại di động đi về phía quầy thu ngân.
Diệp Vĩnh Khang ngây người nhìn bóng lưng Trần Tiểu Tuý, sau đó lắc đầu cười gượng xoay người ngồi xuống ghế, nhìn Trương Tịnh cười nói: “Có gì cần dặn dò tôi à?”
Trương Tịnh nhìn Diệp Vĩnh Khang nghiêm mặt nói: “Tôi tin người đàn ông mà Tiểu Tuý coi trọng nhất định không tệ, vừa rồi trong lúc trò chuyện tôi có dò xét anh mấy lần, anh quả thật không giống với người thường”.
“Vậy nên bây giờ tôi muốn biểu đạt sự khẳng định với anh, tôi hiểu anh đang muốn giúp Tiểu Tuý xả giận”.
“Nhưng hôm nay dù sao cũng là lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634728/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.