Chương trước
Chương sau
"Quân hầu!"

Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên giọng nói hùng hồn của một người đàn ông.

Một người đàn ông với cơ thể lực lưỡng, gương mặt kiên nghị đột nhiên chạy ra khỏi hàng ngũ, quân hàm trên vai cho thấy cậu ta chỉ là lính mới.


"Quân hầu, tôi có một chuyện muốn hỏi!"

Người này la lớn phía sau lưng Diệp Vĩnh Khang.

"Trần Quảng, câm miệng cho tôi, cậu có tư cách nói chuyện ở đây sao?"

Lý Phi tức giận mắng, hành động này của cậu ta đã vi phạm kỷ luật nghiêm trọng.

"Báo cáo, tôi chỉ muốn hỏi quân hầu một câu!"

Trần Quảng đứng thẳng, nói lớn.

"Lập tức trở về cho tôi!"

Lý Phi hét lớn.

"Báo cáo!"

Không ngờ, người tên Trần Quảng này lại tỏ vẻ kiên quyết, lớn tiếng lặp lại: "Báo cáo, tôi chỉ muốn hỏi quân hầu một câu thôi!"

"Chết tiệt cậu tạo phản phải không, người đâu, kéo xuống cho tôi!"

Lý Phi cũng sốt ruột, từ khi anh ta đảm nhận vị trí tổng chỉ huy chiến đội Sấm, chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

"Chờ đã”.

Diệp Vĩnh Khang đi được một đoạn, cũng quay lại.

Lý Phi nhanh chóng giải thích: "Tôi xin lỗi quân hầu, cậu ta tên là Trần Quảng, là trung sĩ của chiến đội Sấm chúng tôi, năng lực không tệ, nhưng thỉnh thoảng não cậu ta bị chập mạch, nếu có mạo phạm mong quân hầu... "

Lúc này, Lý Phi đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục Diệp Vĩnh Khang nên lúc nói chuyện hoàn toàn mất đi sự khiêu khích lúc trước.

Diệp Vĩnh Khang giơ tay lên, ánh mắt quét qua người Trần Quảng đánh giá vài giây, cảm thấy rất có hứng thú với cậu ta nói: "Không tệ, có chút bản lĩnh, được, vậy cậu hỏi đi, có gì muốn hỏi tôi?"

Trần Quảng phấn khích đến mức khóe miệng giật giật vài cái, cung kính chào lại một cách tiêu chuẩn, cất cao giọng hỏi: "Tôi muốn biết quân hầu đã làm bằng cách nào?"

Diệp Vĩnh Khang sững sờ: "Ý của cậu là vừa nãy tôi đã làm những viên đạn đó bắn lệch đi bằng cách nào sao?"

"Không phải!"

Trần Quảng nói lớn: "Tôi muốn biết quân hầu đã đạt được cảnh giới như ngày hôm nay như thế nào, anh có thể cho tôi biết phương pháp không, bởi vì tôi cũng muốn trở thành một cường giả như quân hầu!"

"Láo xược!"

Lý Phi tức giận trách mắng: "Trần Quảng, cậu mất não rồi à? Quân hầu là ai? Ai có thể so sánh với quân hầu chứ?"
"Cậu còn muốn trở thành một cường giả như quân hầu, tôi thấy cậu đêm qua ngủ còn chưa tỉnh phải không?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.