Pằng pằng pằng pằng pằng pằng!
Sáu phi châm một cánh của Vân Sương lần lượt đâm chuẩn xác vào sáu chiếc đinh ghim trên mục tiêu!
“Chuyện này không thể nào!”
Lý Phi hô lên, trong mắt ngập tràn vẻ không thể tin nổi, căn bản không có cách nào tiếp nhận sự thật này.
Thật ra không phải do Lý Phi tự phụ, ngoại trừ Nhậm Thiên Nguyên và Diệp Vĩnh Khang, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cực kỳ kinh ngạc.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng cảm thấy không thể chấp nhận sự thật này.
Thật ra đây không phải là lần đầu tiên họ nhìn thấy việc huấn luyện như vậy, Lý Phi có thể tràn đầy tự tin trước trận đấu là bởi vì trước đây anh ta đã từng tiến hành vô số lần huấn luyện dùng đạn để ngăn chặn phi châm.
Tới cuối cùng tỷ lệ chuẩn xác gần như là tuyệt đối.
Ngay cả khi rơi vào cảnh tỉ lệ sẩy tay rất thấp thì cũng không thể bắn lệch toàn bộ số đạn như thế!
Ngay cả bản thân Vân Sương cũng không hiểu, mặc dù cô ấy có sự tự tin tuyệt đối vào kỹ thuật phi châm của mình.
Dưới tình cảnh không có gì quấy rối, việc bắn trúng sáu mục tiêu ở khoảng cách ba mươi mét đối với cô ấy mà nói gần như có tỉ lệ một trăm phần trăm.
Thế nhưng dù thế nào thì phi châm cũng chỉ là phi châm, vĩnh viễn không thể theo kịp được đạn súng, hơn nữa còn là viên đạn do một thiên tài như Lý Phi nhắm bắn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634711/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.