Diệp Vĩnh Khang cũng không quá hài lòng với đòn tấn công của mình vừa rồi, từ sau khi về nước, anh thực sự chưa từng đấu với ai.
Mỗi ngày đều sống rất nhàn nhã nên khó tránh khỏi việc thực lực thụt lùi.
“Ừ, đây chẳng phải là cơ hội tốt để luyện tay sao? Nếu không phải anh ngăn cản tôi thì tôi cũng muốn qua đó chơi một trận”.
Sử Nam Bắc cười tiếc nuối.
“Ha ha, để lần sau đi, lần này tôi luyện tay trước!”
Diệp Vĩnh Khang cười đáp, đồng thời tiếp tục chém vào lá bài đang trải rộng trên tay.
Xoẹt.
Lần này Diệp Vĩnh Khang phóng ra ba lá bài.
Ba dư ảnh phóng về các hướng khác nhau, phía đối diện lại có thêm bảy tám người ngã xuống.
“Chết tiệt, tay tôi sao thế này!”
Nhưng Diệp Vĩnh Khang vẫn không hài lòng với kết quả này, tay càng thêm lực, lại chém về phía lá bài.
Vù vù vù.
Đối diện lại có một đám đông người ngã xuống.
“Ừ, lần này còn tạm ổn”.
Diệp Vĩnh Khang tự lẩm bẩm, nhưng khi anh đang định chém lá bài lần nữa thì lại phát hiện bên đối phương không lao tới nữa mà quay đầu bỏ chạy tán loạn.
“A? Chạy rồi à? Trông tôi đáng sợ lắm sao?”
Diệp Vĩnh Khang bất mãn lẩm bẩm.
Nhưng lần này anh thực sự đã hiểu lầm đám người đối diện.
Anh và Sử Nam Bắc đang nói chuyện rất nhẹ nhàng, như thể đang nói về chuyện ăn ngủ bình thường vậy.
Nhưng anh lại không hiểu những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634663/chuong-1061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.