Chương trước
Chương sau
Bây giờ lại bị anh Diệp và huấn luyện viên Sử nhạo báng như thế, lại càng khiến bầu không khí xung quanh cũng sắp đóng băng.

Khóe miệng Sư Tử Hà Đông khẽ run rẩy, mái tóc màu nâu dựng đứng lên, hai mắt trợn trừng như sắp nứt ra, miệng thở hổn hển.

Gừ...


Mấy giây sau, Sư Tử Hà Đông đột nhiên gầm lên như tiếng dã thú gào thét khiến không khí cũng run rẩy theo.

“Sư Gia bớt giận”.

Người đàn ông trung niên hói đầu bên cạnh vội vàng chắp tay: “Loại chó này không đáng để Sư Gia tức giận, cứ giao việc này cho học trò giải quyết, bắt đám chó đó quỳ xuống trước mặt Sư Gia, để cho Sư Gia định đoạt!”

Sư Tử Hà Đông nghiến răng nghiến lợi, nếu như ánh mắt có thể giết người, e rằng lúc này Diệp Vĩnh Khang đã chết nhiều lần rồi.

“Phải bắt sống!”

Sư Tử Hà Đông thốt ra ba chữ từ trong kẽ răng.

“Vâng, Sư Gia chỉ cần đứng quan sát là được”.

Người đàn ông trung niên hói đầu vui mừng không ngớt, với tư cách là học trò của Sư Tử Hà Đông, dù đã tự lập môn hộ nhưng bọn họ hiểu rõ, nhờ danh học trò của Sư Gia, bọn họ mới có được thành tựu như ngày hôm nay.

Sư Gia chỉ cần nói một câu có thể khiến cho bọn họ xuống địa ngục nhưng cũng chỉ cần nói một câu có thể khiến cho bọn họ nhanh chóng thăng quan tiến chức, cơ hội nở mày nở mặt như thế, sao hắn có thể bỏ qua được chứ?

Mấy tên học trò đứng bên cạnh nhìn người đàn ông trung niên hói đầu với ánh mắt ghen tị, thầm oán trách bản thân không nhanh mồm nhanh miệng.

“Đừng khiến cho tôi mất mặt”.

Sư Tử Hà Đông cũng dần dần bình tĩnh lại, chậm rãi thốt ra mấy chữ.

“Đã hiểu, Sư Gia yên tâm đi”.

Người đàn ông trung niên hói đầu hiểu rõ ý của Sư Gia, nói với chiếc xe hơi bên cạnh: “Báo Đen, còn không mau đến chào hỏi Sư Gia!”

Cùng với giọng nói vang lên, chiếc xe bên cạnh bắt đầu hơi lay động.

Bụp!

Mấy giây sau, một bóng đen nhảy ra từ trên nóc xe, giống như một viên đạn pháo, xuyên thẳng qua nóc xe, thân hình biến thành một bóng đen, trong nháy mắt đã yên vị bên cạnh người đàn ông trung niên hói đầu.

Trong mắt Sư Tử Hà Đông hiện lên vẻ ngạc nhiên, đánh giá người này từ trên xuống dưới.

Người này đúng như tên gọi, làn da ngăm đen, vóc dáng to lớn, vẻ mặt dữ tợn, toát ra khí chất nhanh nhẹn và tàn nhẫn.

Mà cách hắn xuất hiện cũng thực sự khiến cho những người bên cạnh phải chấn động.

Bọn họ khó có thể tượng tưởng, một người xuyên thẳng qua nóc xe đi ra sẽ phải có sức bật khủng khiếp như thế nào mới có thể làm được?

“Bản lĩnh không tệ”.

Sư Tử Hà Đông gật đầu khen ngợi.

Người đàn ông hói đầu vui đến mức không khép miệng được: “Báo Đen, còn không mau cảm ơn Sư Gia”.
Nhưng người đàn ông gọi là Báo Đen lại nghiêng đầu sang một bên, dửng dưng nói: “Ông ta chỉ nói sự thật, bản lĩnh của tôi vốn dĩ không tồi, tại sao tôi phải cảm ơn?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.