“Được, lần sau mà có cơ hội nhất định sẽ dẫn theo em”.
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười rồi khẽ nhéo lên bên má phúng phính của Trần Tiểu Tuý.
Từ tối qua tới sáng sớm ngày hôm nay, Diệp Vĩnh Khang đã nghĩ thông suốt những điều này rồi.
Bản thân là đàn ông cặn bã cũng được, kẻ phụ bạc cũng được, dù gì loại cảm xúc này cũng khắc chế không nổi, nếu như đã xảy ra rồi thì không cần phải kiêng kị gì nữa.
Còn về Trần Tiểu Tuý thì càng không cần tính toán, mặc dù trước khi cô ấy gặp Diệp Vĩnh Khang tuyệt đối chưa từng nghĩ đến chuyện một ngày nào đó mình sẽ làm người thứ ba chen chân vào mối quan hệ của người khác.
Thậm chí cô ấy còn vô cùng chán ghét loại người này, cho rằng loại đàn bà này không có nhân tính, không có giới hạn.
Mãi tới khi sự việc này xảy ra với chính bản thân mình thì cô ấy mới hiểu ra, mang danh người thứ ba cũng được, cả đời bị trói vào cột sỉ nhục cũng chẳng sao.
Chỉ cần có thể ở bên cạnh anh ấy, không có tương lai không quan trọng, quan trọng là được ở bên anh ấy nhiều thêm một giây thì cô ấy sẽ hạnh phúc thêm một giây.
Đoàn xe dừng lại cách khoảng ba mươi mét phía trước.
“Diệp Vĩnh Khang!”
Sư Tử Hà Đông nhảy ra từ trong con xe Hummer thân dài, ánh mắt khoá chặt lấy Diệp Vĩnh Khang.
Mặc dù chưa từng gặp, thế nhưng trước khi đến đây ông ta cũng đã xem ảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634646/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.