"Này, này này, cậu Diệp!"
Bác Hải đã gọi lại vài lần, nhưng chỉ có âm báo bận.
"Đệch!"
Bác Hải đá vào bàn bên cạnh, đã lâu rồi lão ta chưa tức giận đến vậy.
Có thể đó không phải là tức giận, mà chỉ là nóng ruột mà thôi.
"Diệp Vĩnh Khang ơi là Diệp Vĩnh Khang, cậu có bị ấm đầu không vậy, mẹ nó, sắp chết đến nơi rồi mà còn ở đó chơi bài được!"
"Được, được rồi, cứ coi như kiếp trước tôi nợ cậu vậy, giúp cậu lần cuối. Có nắm bắt được cơ hội này hay không, đó là chuyện của cậu!"
Bác Hải thở dài một cách cay đắng.
Quầy thu phí ở lối ra thành phố Đông Hải.
Đoàn xe của Sư Tử Hà Đông đi suốt một quãng đường, hùng dũng hướng về phía bên này.
Chịu trách nhiệm mở đường là một chiếc Land Rover màu đen đã được cải tiến.
Từ xa, có thể thấy một vài chiếc bàn phủ vải đỏ chắn ngang cửa trạm thu phí, trên con đường kéo dài hàng chục mét trước ngã tư cũng trải một tấm thảm đỏ lớn.
"Pháo Gia, có người cản đường, phải làm sao đây?"
Người phụ trách lái xe nói.
Ngồi bên cạnh là một người đàn ông vạm vỡ, vẻ mặt dữ tợn, tức giận nói: "Còn cần hỏi, ai cản đường người đó chết, cứ phóng xe qua đó đi!"
"Vâng!"
Ngay khi tài xế chuẩn bị nhấn ga, người đàn ông dữ tợn bất ngờ giơ tay nói: "Từ đã!"
Trước mặt, ngoài mấy cái bàn phủ vải đỏ, bên cạnh có treo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634637/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.