Chương trước
Chương sau
Mục đích là để ngăn chặn ai đó dùng ảnh hưởng và địa vị của mình để can thiệp vào việc huấn luyện, nhưng không ngờ hôm nay lại bị dùng trên người mình.

"Ồ, được rồi, được rồi, cô tự mình giải quyết đi!"

Diệp Vĩnh Khang thở dài, mặc dù rất muốn Triệu Đại Lực dừng lại, nhưng anh không thể dễ dàng phá vỡ quy tắc của Điện Long Thần.

Nhiều năm qua, Điện Long Thần có thể trăm trận trăm thắng, trở thành tổ chức đứng đầu trong thế giới ngầm, ngoài sức chiến đấu phi thường, còn bởi vì trong nội bộ Điện Long Thần luôn có những quy tắc vô cùng nghiêm khắc.


Quy tắc của Điện Long Thần trói buộc tất cả mọi người, từ trên xuống dưới, kể cả Diệp Vĩnh Khang.

Chỉ cần ai đó dám vi phạm nội quy của Điện, thì bất kể vì lý do gì, dù là ai, đều sẽ bị xử lý theo quy định!

Đáng giết phải giết, đáng phạt thì phạt, tuyệt đối không nhân nhượng!

"Không, tôi là cường giả!"

Hai mắt Triệu Đại Lực trống rỗng vô hồn, đồng tử từ từ giãn ra, nhưng vẻ mặt rất kiên định.

"Ồ, thật sao?"

Hồng Lý hờ hững nói: "Nhưng bây giờ anh còn không đứng lên nổi, sao có thể khiến người ta tin anh là cường giả?"

"Câm miệng, hừ...”

Triệu Đại Lực đột nhiên gầm lên một tiếng như dã thú, cả người nhảy dựng lên, hành động sau đó khiến Diệp Vĩnh Khang toát mồ hôi lạnh!

Anh ta lao về phía Hồng Lý, há mồm cắn xuống bả vai Hồng Lý!

"Đừng...”.

Diệp Vĩnh Khang lo lắng đến mức lạc cả giọng, đây chính là Diệt Thần, một trong năm Đại Thiên Vương của Điện Long Thần!

Nếu có người dám mở miệng cắn cô ấy, cho dù ông trời có tới cũng không cứu được!

Mặc dù Diệp Vĩnh Khang và Triệu Đại Lực không có tình cảm gì thân thiết, nhưng Diệp Vĩnh Khang có ấn tượng tốt với chàng trai này, không muốn nhìn thấy anh ta bỏ mạng vô ích.

Nhưng anh không thể làm được gì vào lúc này.

Ở khoảng cách gần như vậy, với bản lĩnh của Hồng Lý, dù có cố gắng cứu anh ta đi chăng nữa thì cũng không kịp.



Haizz...

Diệp Vĩnh Khang chỉ có thể thầm thở dài, cảm thấy hơi áy náy, cũng cảm thấy có lỗi với Triệu Đại Lực.

Tuy nhiên, cảnh tượng tiếp theo càng khiến Diệp Vĩnh Khang trợn tròn mắt hơn!

Hồng Lý không những không ra đòn giết Triệu Đại Lực, thậm chí còn không né tránh, chỉ đứng yên tại chỗ để Triệu Đại Lực cắn mạnh vào vai!

Lúc này Triệu Đại Lực đã ở trong trạng thái điên cuồng, cú cắn này căn bản không hề nhẹ.

"Nhả, nhả ra!"

Diệp Vĩnh Khang lao lên, vừa định vươn tay kéo ra thì Hồng Lý đột nhiên nói: "Cứ để anh ta cắn đi”.

"Triệu Đại Lực, anh nghe rõ đây cho tôi, tôi có thể để anh cắn tôi, muốn cắn bao lâu thì cắn”.
"Nhưng nếu anh cho rằng anh là một cường giả thì hãy chứng minh điều đó cho tôi xem, chạy thêm mười vòng quanh thao trường này một lần nữa!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.