Chương trước
Chương sau
Mặc dù Hoàng Thử Lang thích ra vẻ, nhưng hành vi của hắn đã được nhiều người chấp nhận, trong đó có Diệp Vĩnh Khang.

Vì vậy, khi biết rất có thể hắn đang bị tra tấn dã man vào lúc này, trong lòng Diệp Vĩnh Khang khá khó chịu.

Didi——

Đúng lúc này, điện thoại của Quách Thụy Hoa đột nhiên vang lên, nghe điện thoại vừa nói được vài câu, toàn bộ vẻ mặt của Quách Thụy Hoa đột nhiên biến sắc!


“Tao nói cho mày biết, đừng có mà lộn xộn, có chuyện gì cứ đổ lên đầu tao đây này!"

Quách Thụy Hoa đanh mặt hét vào điện thoại.

Nhưng đối phương dường như đã cúp máy.

"Đồ chó, mẹ nhà nó chứ!"

Quách Thụy Hoa hung hăng đá vào tường, hai mắt đỏ ngầu, nhìn vô cùng dữ tợn.

"Lão Quách, bình tĩnh đã!"

Tần Hạc hỏi: "Là tên đó à?"

Quách Thụy Hoa hít sâu mấy hơi liền để giúp cảm xúc bình tĩnh lại một chút, nghiến răng nghiến lợi gật đầu: "Cái con chó đó trói vợ con tôi lại, bảo tôi đợi tin tức của hắn!"

"Đệch, mẹ nhà nó chứ!"

Tần Hạc sau khi nghe thấy vậy rất tức giận, nhưng rất nhanh đã nghĩ tới một chuyện, đột nhiên quay đầu lại, lo lắng nhìn Diệp Vĩnh Khang: "Không ổn rồi anh Diệp, mau bảo chị dâu và bé con rời đi đi, con chó đó có khi sẽ ra tay với hai người họ đấy!"

Vẻ mặt của Quách Thụy Hoa đột ngột thay đổi sau khi nghe xong: "Đúng vậy, nếu con chó đó đã nhắm vào lão Hoàng, tôi và cả anh Diệp nữa, hắn sẽ ko tha cho bất kì ai đâu!"

"Cậu Tần, cậu nhanh chóng điều người đến bảo vệ chị dâu và bé con đi, chúng tôi sẽ qua đó ngay ..."

Sau khi đoán rằng vợ và con gái của Diệp Vĩnh Khang có thể gặp nguy hiểm, cả hai trở nên đặc biệt lo lắng.

"Không cần".

Tuy nhiên, Diệp Vĩnh Khang lại vô cùng bình tĩnh, khóe miệng còn hiện lên một nụ cười ung dung: "Đừng lo, vợ và con gái tôi sẽ không xảy ra chuyện gì đâu".

"Hả?"

Tần Hạc thắc mắc nói: "Anh Diệp, ý anh là con chó đó sẽ không gây phiền phức cho chị dâu và bé con à? Nhưng đây không phải là phong cách của hắn".

Diệp Vĩnh Khang lắc đầu cười nói: "Hắn nhất định sẽ quay lại, chắc giờ cũng sắp tới nơi rồi".

"Vậy…….."

"Đừng nói nữa, sau này hai người sẽ biết".

Diệp Vĩnh Khang giơ tay ngắt lời hai người, sau đó lấy điện thoại di động ra, gửi đi một tin nhắn, nội dung tin nhắn rất đơn giản, chỉ có hai chữ: "Để sống".

Gửi tin nhắn xong, anh cười với Tần Hạc và Quách Thụy Hoa: "Hắn làm như vậy chính ra lại đỡ được bao nhiêu, Tần Hạc, anh vào nhà Hoàng Thử Lang tìm xem có trà không, pha lấy vài chén, vật vã cả ngày còn chưa uống được miếng trà nào đây này".

"Nhưng ..."

Tần Hạc ngẩn ra, đầu đầy dấu chấm hỏi, nhưng cuối cùng cũng không hỏi, chỉ thở dài đi vào biệt thự của Hoàng Thử Lang tìm trà.
Ba người họ yên vị uống trà ở đình viện trong sân biệt thự Hoàng Thử Lang.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.