Chương trước
Chương sau
Phì…

Diệp Vĩnh Khang không nhịn được mà phì cười, đôi nam nữ đứng trước cửa khách sạn, không buồn quan tâm tới hình tượng mà phá lên cười ha ha.

Thế nhưng trận cười ngắn ngủi này cũng không thể ngăn cản được sóng to gió lớn mà Hạ Huyền Trúc sắp phải đối mặt tiếp theo đây.

Hôm đó, Lưu Tử Phong đã ngồi chuyến bay gần nhất rời khỏi Giang Bắc, trở về địa bàn của mình ở Hỗ Thị.


Tiếp đó anh ta lập tức triển khai mạnh mẽ một loạt các hành vi báo thù thâm độc!

Anh ta vừa mới xuống máy bay, thậm chí còn chẳng kịp ăn miếng cơm nào đã lập tức thông báo với người của công ty đợi mình ở phòng hội nghị.

Bốp!

Ông chủ công ty truyền thông Thiên Vực đập mạnh tay lên mặt bàn, phẫn nộ nói: “Quá đáng lắm rồi đấy, một tên tép riu ở Giang Bắc nhỏ bé mà cũng dám cưỡi lên trên đầu chúng ta, nếu không báo được thù thì tôi sẽ đi đầu xuống đất”.

Lưu Tử Phong là ngôi sao nổi tiếng nhất hiện nay, lại càng là báu vật của công ty, ngay cả ông chủ của công ty truyền thông Thiên Vực cũng phải nể mặt anh ta vài phần.

Mặc dù biết bình thường khi xảy ra chuyện giống như vậy, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được chắc chắn là Lưu Tử Phong sai, thế nhưng loại chuyện này không thể nói lý lẽ, Lưu Tử Phong chính là lý lẽ, Thiên Vực chính là chân lý!

“Tôi tuyên bố, lập tức huỷ bỏ hợp đồng hợp tác giữa Thiên Vực với bọn họ, ngoài ra công bố công khai, sau này bất cứ nghệ sĩ nào của Thiên Vực cũng không được phép hợp tác với bọn họ, hơn nữa chuyện có liên quan đến người bị thương, chúng ta sẽ truy cứu tới cùng thông qua luật sư!”

Ông chủ Thiên Vực phẫn nộ nói.

“Ông đang nói nhảm đấy à?”

Đúng vào lúc này, gương mặt u ám của Lưu Tử Phong đột nhiên dần dần ngẩng lên.

Ông chủ Thiên Vực rõ ràng hơi hoài nghi: “Tử Phong, có vấn đề gì sao?”

“Ông hỏi tôi ư?”

Lưu Tử Phong bật cười lạnh lùng, sau đó đột nhiên đứng dậy đặt một chân lên trên mặt bàn, phẫn nộ nói: “Quản lý của tôi, bạn nhảy của tôi đều bị đánh trọng thương!”

“Còn cả trợ lý, thợ tạo hình, vệ sĩ của tôi đều bị quật ngã hết cả!”

“Tôi còn bị bọn chúng bắt ép phải xin lỗi, Lưu Tử Phong tôi chưa từng phải chịu đựng nỗi nhục nhã lớn tới vậy!”

“Bây giờ ông lại nói chỉ muốn huỷ bỏ chuyện hợp tác với bọn chúng, não ông mọc dưới mông đấy à?”

Cả phòng hội nghị đều lặng ngắt như tờ.

Thật ra quá nửa những người đang ngồi ở đây đều là lãnh đạo cấp cao của công ty, Lưu Tử Phong chỉ là một nghệ sĩ theo hợp đồng, xét về cấp bậc thì họ đều cao hơn Lưu Tử Phong mấy bậc.

Đặc biệt ông chủ của Thiên Vực còn là cổ đông lớn nhất, chủ tịch hội đồng quản trị, người sáng lập và nắm quyền trên thực tế của công ty này.

Bề ngoài nhìn vào, một nghệ sĩ nhỏ bé như Lưu Tử Phong nói ra những lời này rõ ràng là tạo phản.

Thế nhưng trên thực tế, đừng nói là đặt chân lên bàn, dù cho có chửi thẳng vào mặt người khác thì cũng chẳng có ai dám làm gì anh ta.

Lý do rất đơn giản, khoản lợi nhuận mà công ty thu được từ trên người Lưu Tử Phong chiếm tới sáu mươi phần trăm lợi nhuận cả năm của công ty.

Trời cao đất rộng, anh ta chính là cây hái tiền lớn nhất!

“Vậy… theo cậu thì nên xử lý như thế nào?”

Ông chủ Thiên Vực là một



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.