Chương trước
Chương sau
“Những chuyện phát sinh tiếp theo cũng là kết quả của việc mấy người ép người quá đáng, chúng tôi cũng chỉ là bị buộc phải phản đòn mà thôi”.

“Tình hình đại khái là như vậy, hôm nay tôi tới đây là muốn nghe ý kiến của anh”.

Lúc Hạ Huyền Trúc nói ra mấy lời này, biểu cảm vô cùng bình thản, giọng điệu chậm rãi mà kiên định, khí thế đó khiến cho ngay cả Diệp Vĩnh Khang đang đứng bên cạnh vào vai vệ sĩ cũng không nhịn được muốn giơ ngón tay cái lên.

Lưu Tử Phong cúi đầu, sắc mặt u ám, không biết đang nghĩ gì.


“Hỏi anh đấy, mồm đâu!”

Bốp!

Diệp Vĩnh Khang thấy đối phương không đáp lời thì giơ chân đá bay tách trà trên đất, phẫn nộ gầm lên: “Tôi hỏi anh đấy, mồm anh đâu, ngẩng đầu lên!”

Lưu Tử Phong sợ tới mức run cầm cập, vội vàng ngẩng đầu lên, nuốt nước bọt rồi lí nhí lên tiếng: “Chuyện này là do chúng tôi sai”.

Lần này không đợi Diệp Vĩnh Khang lên tiếng, Hạ Huyền Trúc đột nhiên lớn giọng nói: “Nói to lên, tôi không nghe rõ!”



Lưu Tử Phong lại sợ run lẩy bẩy, cảm thấy Hạ Huyền Trúc nổi giận thậm chí còn đáng sợ hơn cả tên điên Diệp Vĩnh Khang.

“Chuyện này là do chúng tôi làm sai, chúng tôi đồng ý gánh chịu tất cả hậu quả!”

Lưu Tử Phong chỉ biết tăng âm lượng lên nói một câu.

“Nếu như lật lọng thì sao?”

Hạ Huyền Trúc lại hỏi.

“Lưu Tử Phong tôi nói lời giữ lời…”

“Tôi hỏi anh nếu như thất hứa thì xử lý thế nào!”

Hạ Huyền Trúc đột nhiên lớn tiếng hỏi.

Trên trán Lưu Tử Phong đầm đìa mồ hôi lạnh, run rẩy nói: “Nếu như lật lọng, tôi sẽ… tôi sẽ… tôi sẽ…”

“Thì anh chính là con rùa rụt cổ khốn kiếp!”

Diệp Vĩnh Khang đứng bên cạnh nói: “Lặp lại lời tôi vừa nói một lần!”

Sắc mặt Lưu Tử Phong vô cùng khó coi, rõ ràng anh ta rất không muốn nhắc lại lời này.

Có điều cùng lúc phải đối diện với hai cặp mắt sắc lạnh trước mắt, Lưu Tử Phong chỉ đành nghiến răng nói: “Nếu như nuốt lời thì tôi chính là con rùa rụt cổ khốn kiếp!”

“Ồ, thái độ tốt một chút, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi như thế, có người ép anh nói à?”

Diệp Vĩnh Khang lớn tiếng quát mắng.

Lúc này Lưu Tử Phong đã có ý định giết người luôn rồi.

Mẹ kiếp, vốn dĩ là bị ép nói còn gì!

“Nếu như nuốt lời thì Lưu Tử Phong tôi chính là con rùa rụt cổ khốn kiếp!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.