Chương trước
Chương sau
Diệp Vĩnh Khang chỉ vào mũi Lưu Tử Phong.

Mặt Lưu Tử Phong ngập tràn vẻ kinh ngạc!

Với tư cách là ngôi sao hàng đầu cả nước hiện nay, đương nhiên anh ta cũng quen biết với không ít những nhân vật cấp cao.


Những cao thủ quyền anh hay tông môn võ lâm, anh ta cũng từng gặp không ít, nhưng trước giờ chưa từng gặp phải người nào đáng sợ tới vậy!

Trong đám người xông lên ban nãy, ngoại trừ mấy thợ tạo hình, lần này anh ta còn dẫn tới bảy, tám vệ sĩ, mà đều không phải vệ sĩ thông thường.

Bọn họ đều là những cao thủ mà anh ta đã phải tốn một số tiền lớn để thuê về, mỗi người ít nhất đều có một danh hiệu vô địch giải đấu vật quốc tế.

Đặc biệt là tên trợ lý của anh ta từng nổi danh một thời trong giới đấu vật, là nhân vật truyền kỳ từng sở hữu chiến tích bất bại liên tiếp bảy mươi bảy trận.

Có điều, khi những tên này đứng đối diện với nam thanh niên có dáng vẻ bình thường kia, lại đột nhiên trở nên quá mức tầm thường!

“Mẹ kiếp, hỏi anh đấy, mồm anh đâu rồi hả?”

Diệp Vĩnh Khang thấy đối phương không phản ứng thì đột nhiên giơ chân lên tung ra một cú đá, rầm một tiếng chẻ đôi cái bàn trà bằng gỗ đặc!

“Tôi hỏi lại một lần nữa, có thể nói chuyện tử tế không?”

Diệp Vĩnh Khang chỉ vào mũi của Lưu Tử Phong, trong mắt loé lên vẻ hung hãn!

Lưu Tử Phong vừa bắt gặp ánh nhìn của đối phương thì tim chợt run lên, không khỏi đổ mồ hôi lạnh, vội vàng gật đầu nói: “Được… được…”

Dù anh ta có là ngôi sao tầm cỡ như thế nào, có bao nhiêu người hâm mộ, bản thân có bao nhiêu giá trị đi chăng nữa thì lúc này anh ta chẳng qua cũng chỉ là người trần mặt thịt mà thôi.

Tên điên này lại biết đánh đấm như vậy, nếu như nổi cơn điên lên thì anh ta căn bản không thể biết được sẽ có hậu quả như thế nào.

Dù có muốn chém tên khốn này ra làm trăm nghìn mảnh thì lúc này cũng tuyệt đối không thể đánh liều như vậy được.

“Mẹ kiếp, thái độ nghiêm chỉnh lên chút đi!”

Diệp Vĩnh Khang chửi một câu, lúc này mới quay người lấy một cái ghế, khom lưng dùng tay áo lau vài lần rồi mỉm cười dịu dàng nói với Hạ Huyền Trúc: “Đại ca, mời ngồi xuống xem”.

Hạ Huyền Trúc cũng không khách khí, nghênh ngang đặt mông ngồi xuống, vắt chéo đôi chân thon dài, tiện tay đưa điếu thuốc sang bên cạnh.

Diệp Vĩnh Khang vội vàng dùng hai tay nhận lấy điếu thuốc, dáng vẻ cứ như thái giám đang hầu hạ lão phật gia.

“Chào anh Lưu, tôi là Hạ Huyền Trúc của công ty xây dựng Huyền Trúc, cũng là tổng phụ trách của dự án khu sản nghiệp, tôi tin rằng anh đã nắm rất rõ những thông tin này rồi”.

“Hôm nay tôi rất xin lỗi khi phải dùng phương thức này để đến gặp mặt anh, thế nhưng chuyện này cũng là do hết cách, anh đã kề dao lên cổ tôi rồi thì tôi cũng phải làm chút gì đó thôi”.

“Hôm nay tôi tới cũng không có chuyện gì khác, chỉ muốn nói rõ với anh một số chuyện”.
“Chuyện ngày hôm nay hoàn toàn là do bạn nhảy của anh gây nên, chúng tôi có camera giám sát hiện trường, ai đúng ai sai nhìn cái là biết ngay thôi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.