Hoàng Thử Lang chậm rãi lên tiếng: “Quan Vũ có tên hiệu là Vân Trưởng, Hoàng Thử Lang tôi có tên hiệu là Dung Nhã, hiểu chưa hả?”
Người đó run rẩy nuốt nước bọt: “Anh Hoàng đỉnh nhỉ, thật là quá văn hoá!”
Đám người xung quanh cũng đồng loạt giơ ngón tay cái về phía Hoàng Thử Lang: “Người có văn hoá chính là người có văn hoá, ông chủ Hoàng thật đỉnh!”
Hoàng Thử Lang bình thản mỉm cười, dù cho hắn thật sự có văn hoá hay là giả vờ có văn hoá, ít nhất khoảnh khắc này hắn đã hoàn toàn rơi vào trạng thái giả vờ.
Mà cảnh giới cao nhất của giả vờ chính là diễn đến độ ngay cả bản thân cũng tin luôn.
“Cậu trước hay là tôi trước?”
Hoàng Thử Lang khẽ cười nói với chàng trai đeo kính, dáng vẻ khí thế ngời ngời.
So ra thì khí thế của chàng trai đeo kính không chỉ thấp hơn một chút, cậu ta hơi run nói: “Anh… anh trước”.
Hoàng Thử Lang cười nhạt, chộp lấy khẩu súng lục trên bàn, sau đó lắp một viên đạn vào trong, cười khà khà rồi đóng báng súng lại, động tác vô cùng thuần thục, khiến cho mọi người lại chấn động thêm lần nữa.
“Tôi thấy cậu đang rất lo lắng, là bề trên, tôi thấy mình có trách nhiệm nổ súng trước cho cậu thêm can đảm, để cậu biết rằng thật ra cái chết chẳng đáng sợ chút nào, chỉ là một nỗi bi thương man mác mà thôi”.
Nói xong, Hoàng Thử Lang giơ súng nhắm chuẩn vào huyệt thái dương của mình.
Chỉ thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634380/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.