Bài cô ấy hát anh chưa từng nghe bao giờ, có thể là bản gốc, giai điệu khá cổ xưa, nhưng không hề kệch cỡm, giống như một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp đang từ từ hiện ra trước mắt.
Bài hát này không phải do mình cô ấy hát mà là do một nhóm biểu diễn, có một chàng trai trẻ tuổi bên cạnh cô ấy đang ra sức hát đoạn điệp khúc.
"Được phết!"
Diệp Vĩnh Khang không khỏi thầm khen ngợi.
Hạ Huyền Trúc cũng nghe rất say mê, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra ghi lại khoảnh khắc này.
Sau khi hát xong, khán giả ồ lên vỗ tay, nhóm nhạc mỉm cười chào cảm ơn, sau đó rời khỏi sân khấu.
Vẻ mặt của Hạ Huyền Trúc tỏ ra vẻ chưa thỏa mãn: "Anh cũng cảm thấy hay đúng không, em lúc nãy nghe cũng rất nhập tâm, lâu lắm rồi mới nghe được bài hát hay như vậy đấy".
Diệp Vĩnh Khang gật đầu đồng ý: "Nghe cũng hay, nhưng anh lại thấy rất kỳ quái. Cô gái này bất kể là giọng hát hay kỹ năng ca hát đều vượt mặt đám minh tinh nổi tiếng, vậy tại sao lại không nổi tiếng?"
"Bởi vì nước ở ngành giải trí rất sâu, muốn nổi không dễ vậy đâu".
Lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên.
Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại thì thấy đó là Quách Thụy Hoa, ông trùm truyền thông mới của Giang Bắc, cũng được mời tham dự lễ khai trương công ty vật liệu xây dựng.
"Ồ, ông nói nghe xem nào?"
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634360/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.