Chương trước
Chương sau
Hơn nữa, anh còn là một người đàn ông có máu nóng, tinh thần thể xác đều khỏe mạnh, đối mặt với một mỹ nữ nóng bỏng, phòng tuyến trong lòng anh vốn không quá kiên cố về phương diện này lập tức tan rã.

Lúc này bầu trời đã bắt đầu hừng sáng, đỉnh núi phía xa lộ ra một chút tia sáng.

Ở vùng đất hoang vu cỏ dại này, lúc này hương thơm tràn ngập.


Sau bốn mươi phút.

Diệp Vĩnh Khang nhìn vết máu đỏ thẫm nho nhỏ trên đùi, trong lòng cảm thấy có chút áy náy, không ngờ đại mỹ nhân như vậy lại còn ...

"Xin lỗi, tôi không cố ý. Trong tình huống đó, tôi thực sự không kiềm chế được".

Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng kéo khóa lên, sửa sang lại bộ quần áo xộc xệch, đứng dậy thở dài nói: "Có câu cô mà nghe thấy nhất định sẽ nổi giận nhưng tôi nhất định phải nói".

"Tôi không thể chịu trách nghiệm với cô được, tôi đã có vợ rồi".

Lý Thanh Từ không nói gì, quay lưng về phía Diệp Vĩnh Khang, chậm rãi chỉnh đốn lại quần áo trên người, lấy một sơi dây buộc tóc từ trên cổ tay xuống, buộc mái tóc đen dài như thác nước thành chiếc đuôi ngựa.

"Phiền anh mang túi của tôi lại đây".

Giọng của Lý Thanh Từ rất bình tĩnh, không hề biểu lộ sự tức giận hay cảm xúc nào khác.

"Ồ, cô muốn khăn giấy, đúng không?"

Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng lấy khăn giấy trên người ra, đưa cho cô ấy.

Lý Thanh Từ lấy ra một ít khăn giấy, nhẹ nhàng lau đi dịch nhờn nơi khóe miệng, rồi đưa mắt nhìn vầng trăng đỏ tròn đang từ từ ló ra phía xa.

Nhìn thấy bộ dạng của Lý Thanh Từ, trong lòng Diệp Vĩnh Khang càng cảm thấy có lỗi.

Nếu Lý Thanh Từ hét lên, thậm chí đá anh vài cái, sau đó mắng anh thật ác liệt, thì Diệp Vĩnh Khang cũng sẽ không cảm thấy chuyện này quá to tát.

Nhưng Lý Thanh Từ tỏ ra rất im lặng, như không có chuyện gì xảy ra.

Cô ấy càng như vậy, Diệp Vĩnh Khang càng cảm thấy khó chịu.

Suy nghĩ một chút, Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng lấy từ trong túi ra một thẻ ngân hàng: "Thẻ này cô cầm lấy mà dùng, có thể quẹt bao nhiêu cũng được".

Lý Thanh Từ đột nhiên chậm rãi quay đầu lại, nhìn Diệp Vĩnh Khang bằng đôi mắt như bị một tầng sương mù bao phủ.

"Tôi không có ý đó!"

Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng giải thích: "Tôi không có ý đó, mặc dù chuyện này không phải do tôi cố ý nhưng dù sao một cô gái trinh trắng như cô lại bị tôi…"

"Haizz, dù sao tôi cũng không có ý đó, tôi chỉ muốn làm gì đó, nếu không tôi sẽ cảm thấy không thoải mái".

Bíp bíp--

Lúc này, cách đó không xa có tiếng còi xe chói tai vang lên.

Mấy chiếc xe tuần tra đã nhanh chóng chạy tới, không chỉ các đồng nghiệp của Lý Thanh Từ mà còn cả một đội tuần tra đặc biệt được trang bị vũ khí đầy đủ.

Nhìn thấy hai thi thể trên mặt đất, lại nhìn thấy một người đàn ông xa lạ bên cạnh Lý Thanh Từ, còn ánh mắt Lý Thanh Từ nhìn đối phương, người dẫn đầu đột nhiên hét lên: "Cúi xuống, hai tay ôm đầu!"
Cùng lúc đó, nhóm tuần tra và đội tuần tra đặc biệt đó lập tức bao vây Diệp Vĩnh Khang, hàng chục khẩu súng đen ngòm nhắm vào thân thể của Diệp Vĩnh Khang.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.