“Chạy?”
Gã mặt sẹo cười xấu xa rồi rút khẩu súng lục sau lưng ra, chĩa súng vào người Diệp Vĩnh Khang, giễu cợt nói: “Như này đi, hôm nay tâm trạng ông đây tốt, cho mày một cơ hội, cho mày chạy mười mét rồi tao mới nổ súng, nếu như không bắn trúng thì coi như là vận may của mày”.
Gã mặt sẹo cũng thích thú nhìn Diệp Vĩnh Khang, ánh mắt giống như nhìn người chết vậy.
Gã hoàn toàn không có chút lo lắng nào, bởi vì gã mặt tròn từng đoạt quán quân bắn súng, đừng nói là một người lớn sống sờ sờ, cho dù chỉ là một con ruồi, trong phạm vi mười mét cũng không thành vấn đề gì.
Trong mắt Lý Thanh Từ đầy tuyệt vọng và tội lỗi, từ động tác giơ súng của gã đàn ông mặt tròn, cô ấy có thể nhìn ra được gã là một cao thủ bắn tỉa.
Mặc dù cô ấy không có chút quan hệ gì với Diệp Vĩnh Khang, thậm chí ấn tượng trước đây cũng không tốt lắm, nhưng đối phương dù sao cũng là do bị cô ấy liên lụy.
Là một thanh tra, cô ấy chưa bao giờ sợ chết, nhưng nếu như vì bản thân mà làm liên lụy đến người khác thì sẽ là nỗi ô nhục cả cuộc đời của cô ấy.
“Mười mét à?”
Diệp Vĩnh Khang bày ra vẻ mặt khó xử.
Gã đàn ông mặt tròn giễu cợt nói: “Chê ít à? Được, tao đếm ngược từ ba, mày chạy được bao xa thì tính đến đó, bắt đầu nhé, ba, hai, một!”
Pằng!
Gã mặt tròn bóp cò!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634349/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.