Hả?
Mấy câu nói của Diệp Vĩnh Khang khiến mấy trăm người dưới khán đài cùng hít sâu kinh ngạc.
Đồng thời, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Diệp Vĩnh Khang của bọn họ lập tức biến thành vui sướng trên nỗi đau khổ của người khác, như thể đang nhìn một người đã chết.
Từng thấy người tự tìm cái chết, chứ chưa từng thấy ai bày trò tìm đường chết.
Cho dù có bản lĩnh thì cũng phải xem đang đối mặt với ai!
Đó là đạo sĩ Tuyệt Mệnh được mệnh danh là lão thần tiên đấy!
Không chỉ hàng trăm người dưới khán đài mà ngay cả Phương Nhất Minh bên cạnh cũng hết sức kinh ngạc trước hành động đột ngột này của Diệp Vĩnh Khang.
Vừa nãy đạo sĩ già này rõ ràng đã đưa tay ra, trong chớp mắt đã dịch chuyển xuất hiện trên khán đài một cách im hơi lặng tiếng.
Sau đó còn tát mạnh vào mặt Lưu Minh Diễm với một khoảng cách xa.
Chỉ hai khoảnh khắc này cũng đủ cho thấy tu vi của người này đã đạt đến cảnh giới đáng sợ thế nào.
Cho dù anh Diệp không muốn trở thành con nuôi của đạo sĩ già này, thì phương thức từ chối cũng phải khéo léo một chút chứ.
Phương Nhất Minh thở dài một hơi, cơ thể hơi nghiêng về phía trước không hề nhúc nhích, sẵn sàng liều mạng bất cứ lúc nào.
Chuyện đã đến nước này, bây giờ nói gì cũng không kịp nữa. Vậy tại sao phải nghĩ nhiều làm gì, hôm nay coi như là chết ở đây thôi!
Mặc dù trên danh nghĩa đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634309/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.