Chương trước
Chương sau
Hả?

Mấy câu nói của Diệp Vĩnh Khang khiến mấy trăm người dưới khán đài cùng hít sâu kinh ngạc.

Đồng thời, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Diệp Vĩnh Khang của bọn họ lập tức biến thành vui sướng trên nỗi đau khổ của người khác, như thể đang nhìn một người đã chết.


Từng thấy người tự tìm cái chết, chứ chưa từng thấy ai bày trò tìm đường chết.

Cho dù có bản lĩnh thì cũng phải xem đang đối mặt với ai!

Đó là đạo sĩ Tuyệt Mệnh được mệnh danh là lão thần tiên đấy!

Không chỉ hàng trăm người dưới khán đài mà ngay cả Phương Nhất Minh bên cạnh cũng hết sức kinh ngạc trước hành động đột ngột này của Diệp Vĩnh Khang.

Vừa nãy đạo sĩ già này rõ ràng đã đưa tay ra, trong chớp mắt đã dịch chuyển xuất hiện trên khán đài một cách im hơi lặng tiếng.

Sau đó còn tát mạnh vào mặt Lưu Minh Diễm với một khoảng cách xa.

Chỉ hai khoảnh khắc này cũng đủ cho thấy tu vi của người này đã đạt đến cảnh giới đáng sợ thế nào.

Cho dù anh Diệp không muốn trở thành con nuôi của đạo sĩ già này, thì phương thức từ chối cũng phải khéo léo một chút chứ.

Phương Nhất Minh thở dài một hơi, cơ thể hơi nghiêng về phía trước không hề nhúc nhích, sẵn sàng liều mạng bất cứ lúc nào.

Chuyện đã đến nước này, bây giờ nói gì cũng không kịp nữa. Vậy tại sao phải nghĩ nhiều làm gì, hôm nay coi như là chết ở đây thôi!

Mặc dù trên danh nghĩa đạo sĩ Tuyệt Mệnh là người tu luyện, nhưng tính tình của cụ ta lại không hề trầm lặng như một người tu luyện thực thụ.

Nghe thấy những lời này, hai mắt cụ ta đột nhiên bùng lên ngọn lửa giận.

“Xem ra, hôm nay tôi phải tặng cho cậu một món quà gặp mặt mới được!”

Đạo sĩ Tuyệt Mệnh trầm giọng nói, sau đó hất tay hút lấy thanh kiếm trên mặt đất.

Ngay sau đó, đạo sĩ Tuyệt Mệnh giữ chặt hai đầu kiếm rồi ép mạnh về phía giữa, chỉ nghe thấy tiếng “keng” vang lên, thanh kiếm làm bằng thép không gỉ đã bị cụ ta bẻ nát.

Chưa dừng lại ở đó, sau khi đạo sĩ Tuyệt Mệnh bẻ nát thanh kiếm thành nhiều mảnh, cụ ta lại bắt đầu xoa hai lòng bàn tay vào nhau.

Một lúc lâu sau, khi cụ ta mở lòng bàn tay ra, tất cả mọi người đều mở trừng mắt kinh ngạc!

Thanh kiếm làm bằng thép không gỉ đó đã bị đạo sĩ Tuyệt Mệnh dùng tay bóp thành một quả cầu kim loại!

Sức mạnh này khiến người ta không thể tin nổi!

“Lần đầu gặp mặt, quả cầu thép nhỏ này coi như là một món quà gặp mặt tặng cậu, hãy cầm nó đến âm tào địa phủ báo danh đi!”

Đạo sĩ Tuyệt Mệnh lạnh lùng hừ một tiếng, hất mạnh tay, quả cầu sắt lập tức hóa thành một tia chớp lạnh lẽo, đem theo sức mạnh vô biên phóng về phía Diệp Vĩnh Khang.

Phương Nhất Minh đứng bên cạnh chỉ cảm thấy tim mình co rút kịch liệt, mồ hôi lạnh chảy dọc theo trán.
Với sức mạnh và tốc độ kinh hoàng này, nếu bị đánh trúng thì e rằng nửa người sẽ hóa thành bột phấn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.