Tất cả mọi người đều biết bên cạnh Lưu Minh Diễm có một cao thủ đỉnh cao, biệt hiệu là đạo sĩ Tuyệt Mệnh, cụ ta có thân thủ đáng sợ vô cùng khó lường.
Mặc dù người ban nãy mạnh, thế nhưng ở trước mặt đạo sĩ Tuyệt Mệnh e rằng cũng chỉ như hạt cát mà thôi.
Thế nhưng đạo sĩ Tuyệt Mệnh căn bản không thèm để ý tới Lưu Minh Diễm, ngược lại còn chắp tay cười nói với Diệp Vĩnh Khang: “Tôi có tên hiệu là đạo sĩ Tuyệt Mệnh, hôm nay nhìn thấy chàng trai tuổi còn trẻ mà lại có tu vi võ thuật cao như thế, thật sự khiến cho tôi phải ca ngợi”.
“Hôm nay gặp được tôi cũng coi như may mắn của cậu, kể từ lúc này cậu chính là con nuôi của đạo sĩ Tuyệt Mệnh tôi, sau này chỉ cần bố con ta liên thủ thì thiên hạ này sẽ chẳng còn chuyện gì mà chúng ta không làm được!”
“Ông cụ, ông không thể như vậy được, ban đầu ông đã nhận tiền của tôi…”
Lưu Minh Diễm vội vàng gào lên.
Nhưng bà ta vẫn còn chưa nói xong, đạo sĩ Tuyệt Mệnh đã phất ống tay áo, một luồng sóng khí đập thẳng lên miệng của Lưu Minh Diễm, đánh cho cái miệng của Lưu Minh Diễm máu thịt lẫn lộn, chỉ có thể phát ra những tiếng ú ớ mơ hồ không rõ.
“Ngậm mồm, tôi dùng tiền của cô chính là vinh dự cho cô, hơn nữa những chuyện nên làm tôi cũng đã làm giúp cô hết rồi, nếu như không phải tôi giúp cô xử lý ba cao thủ nhà họ Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634308/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.