Chương trước
Chương sau
Hơn nữa, người này ban nãy còn giúp cô giải vây, còn có vẻ ngoài tỏa nắng đầy năng lượng được người ta yêu mến, nên sau vài giây suy nghĩ, Hạ Huyền Trúc vẫn giơ bút ký tên vào cột xét duyệt.

"Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ”.

Hạ Huyền Trúc hai tay đưa tài liệu lại cho anh ta, lịch sự mỉm cười.

Phương Nhất Minh lộ rõ vẻ vui mừng: “Cảm ơn sếp Hạ, hợp tác vui vẻ!"




Bận mãi đến hơn ba giờ chiều, Hạ Huyền Trúc mới phê duyệt xong các doanh nghiệp đến tham gia phỏng vấn hôm nay.

Kết quả cũng rất tốt, cả một ngày đã thỏa thuận hợp tác được với hai mươi mấy doanh nghiệp.

Cứ phát triển theo hướng này thì nhiều nhất là một tuần thì có thể chốt danh sách định cư thường xuyên ở khu sản nghiệp này.

“Vừa rồi anh to gan thật, muốn làm phản phải không?”

Sau khi tan làm, việc đầu tiên Hạ Huyền Trúc làm là hỏi tội Diệp Vĩnh Khang. Vừa nãy Diệp Vĩnh Khang đột ngột lao đến hôn ngấu nghiến khiến cô ngơ ngác, đến giờ nhớ lại mặt cũng còn đỏ bừng.

“Ôi ôi ôi, anh sai rồi, sai rồi, vợ à, tha cho anh”.

Cánh tay Diệp Vĩnh Khang bị Hạ Huyền Trúc nhéo đến phát đau, cố sức xin tha.

“Lần sau anh còn dám nữa không?”

“Không dám, không dám nữa, có cho cũng không dám nữa”.

“Vậy thì còn được”.

Lúc này Hạ Huyền Trúc mới buông tay ra.

Diệp Vĩnh Khang ôm cánh tay đau đớn nhe răng nói: “Vợ ơi, em và Dung ma ma là họ hàng à, sao nhéo đau thế?”

“Anh mới là họ hàng với Dung ma ma đó, nhéo thế còn nhẹ đấy, lần sau còn dám tái phạm thì em không chỉ nhéo cánh tay thôi đâu”.

Hạ Huyền Trúc hất cằm giơ nắm đấm khiêu khích Diệp Vĩnh Khang.

“Thế em định nhéo ở đâu?”

Diệp Vĩnh Khang vừa xoa cánh tay vừa hỏi.

“Anh nói thử xem?”

Hạ Huyền Trúc lướt nhìn bộ phận nào đó của anh.

Diệp Vĩnh Khang hoảng hốt vội vàng che đũng quần lại rồi nhảy về sau hai bước: “Nơi này không được, nhéo hỏng thì người chịu thiệt là em đó”.

“Thế nếu nhéo sưng thì sao?”

Hạ Huyền Trúc cười xấu xa nói.

Diệp Vĩnh Khang sửng sốt, sau đó bật cười: “Không nhìn ra nha, sao bây giờ em lại trở thành “người có kinh nghiệm dày dặn” thế?”

“Còn không phải bị anh làm cho hư à?”

Hạ Huyền Trúc buồn bực liếc nhìn anh.

Thật ra khi Diệp Vĩnh Khàng vừa mới trở về, Hạ Huyền Trúc vẫn rất bảo thủ trong phương diện này, mỗi lần như thế đều phải tắt đèn, hơn nữa không có mấy động tác hoa mỹ dư thừa.

Nhưng sau đó thường bị Diệp Vĩnh Khang tẩy não, lần nào cũng đồng ý với anh, đến giờ khi hai người làm chuyện đó quả thật như một trận luận kiếm Hoa Sơn, muốn điên cuồng bao nhiêu thì điên cuồng bấy nhiêu.

Hạ Huyền Trúc cũng vô tình trở thành một người “tài xế” có kỹ thuật lái siêu đỉnh, rảnh ra là nói chêm vào chọc cười Diệp Vĩnh Khang.

Nhưng cô cũng chỉ như thế khi ở trước mặt Diệp Vĩnh Khang thôi, trong mắt người ngoài cô vẫn là một người phụ nữ bảo thủ thuần khiết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.