Vì Trình Cảnh Thiên mới đến nên thầy Quý bỏ ra chút thời gian nhắc lại một số kiến thức trước đó, cũng là cơ hội để cả lớp ôn lại bài.
Lạc Yên cảm thấy không cần thiết với mình nên tranh thủ làm trước một số bài tập của ngày mai, hôm nay cô không muốn thức quá khuya.
Làm được chừng nào hay chừng đó, còn lại thì hỏi mượn Trần Thước là được.
Một khi Lạc Yên đã bật chế độ tập trung thì không gì có thể làm phiền.
Nhưng hết lần này đến lần khác, người nào đó liên tục cố tình đánh mắt sang bên này.
Động tác rất nhỏ, có khi người ngoài chỉ đơn thuần nghĩ anh bị cảnh vật ngoài cửa sổ thu hút.
Chỉ có Lạc Yên biết thực ra Trình Cảnh Thiên đang nhìn cô.
Anh trắng trợn như vậy làm cho cô không biết phải đối phó thế nào.
Thầy Quý giảng rất nhanh, nửa tiếng đã nói xong toàn bộ nội dung.
Như thường lệ, sau đó sẽ là thời gian kiểm tra.
Làm đề chính là phương pháp hữu hiệu nhất để cải thiện năng lực học tập.
Không biết những lớp bồi dưỡng khác thế nào, nhưng ở lớp Vật Lý của thầy Quý thì học sinh liên tục phải làm kiểm tra, bao gồm cả đề ngắn và đề dài, chưa kể bài tập về nhà sau đó.
Thầy Quý đứng trên bục giảng, nhìn xuống dưới: “Như cũ nhé.”
Mọi người lục tục thu dọn đồ dùng làm Trình Cảnh Thiên hoang mang.
Cái gì mà như cũ?
Phía trước Triệu Mẫn cũng đứng lên, giải thích:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2889449/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.