Lớp học lộn xộn người đứng người ngồi tranh cãi nhau về đáp án, có mấy bạn học còn trực tiếp lên bục giảng thảo luận với thầy Quý.
Ai cũng nói chuyện.
Trình Cảnh Thiên và Lạc Yên lặng lẽ nhìn nhau.
Cô thở ra một hơi rất dài, chậm chạp mở miệng “Không còn chuyện gì thì tôi đi đây.”
Ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt cô: “Vẫn còn.”
Lạc Yên: ?
Trình Cảnh Thiên trả cây bút mà lúc nãy Lạc Yên cho mượn, đè thấp giọng: “Chút nữa ở lại đợi tôi được không? Tôi có chuyện này muốn nói với cậu.”
Cô nhíu mi, tay nắm cây bút: “Chuyện quan trọng à?”
Anh gật đầu: “Quan trọng.”
Bên kia, bạn bè cùng trường đang í ới gọi cô.
Mà Triệu Mẫn cũng đã trở về, không khỏi kinh ngạc.
Mọi người ai cũng nhìn hai người họ.
Trình Cảnh Thiên và Lạc Yên đều là những nhân vật nổi bật trong trường, chưa bao giờ có dây mơ rễ má gì nay lại ở cùng một chỗ trong tư thế mờ ám.
Không thể không khiến người ta tò mò.
Chân Lạc Yên lùi lại kéo giãn khoảng cách với Trình Cảnh Thiên. Anh lại vươn người đến gần hơn, ánh mắt liên tục đuổi theo cô.
Nhẹ nhàng gây sức ép ngầm.
Lạc Yên liếm môi dưới, bất lực đồng ý: “Được rồi.”
Mặt Trình Cảnh Thiên giãn ra, lúc này mới bằng lòng thả cô đi.
Trình Cảnh Thiên quay về chỗ ngồi, cúi đầu nhìn điện thoại.
Triệu Mẫn mím môi ngồi phía trước, căng thẳng đến mức lưng gồng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2889448/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.