Trình Cảnh Thiên đứng bên dưới, mở khoá điện thoại gọi cho Lạc Yên.
Đáp lại là giọng máy móc của tổng đài, cô không nghe máy.
Anh nhướn mày, chần chừ mấy giây, cuối cùng vẫn quyết định đi lên tìm cô.
Cùng lúc đó có mấy nữ sinh đang tụm năm tụm bảy cười cười nói nói đi xuống, Trình Cảnh Thiên thấy họ, tự động tránh sang một bên.
Cầu thang chỗ này khá hẹp, một cô gái mải đùa giỡn với bạn, không cẩn thận thế nào lại bước hụt bậc cầu thang.
“Tiêu Tiêu, coi chừng!”
“Oái!”
Lương Tiêu hoảng sợ kêu lên. Cô ấy nhắm chặt mắt, còn tưởng lần này sẽ bị ngã trẹo chân nhưng bất ngờ là eo lại được ai đó bắt kịp.
Cánh tay người ấy rất có lực, kéo cô ấy lên để đứng vững.
Lúc Trình Cảnh Thiên rút tay về, hơi thở ấm áp của anh lướt qua mặt Lương Tiêu, cùng hương nước hoa tuyết tùng nhàn nhạt quanh quẩn đầu mũi.
Cảm giác cứng rắn đặt trên eo vừa đến đã đi trong một cái chớp mắt, lòng Lương Tiêu không tránh khỏi hụt hẫng.
Vì ánh sáng chỗ này yếu ớt, không ai thấy được gương mặt cô ấy thoáng ửng hồng.
Lương Tiêu lúng túng nhìn Trình Cảnh Thiên: “Cảm ơn cậu.”
Trình Cảnh Thiên gật đầu. Anh cũng không định ở lại nghe họ nói cảm ơn nên xoay lưng chuẩn bị đi lên, nào ngờ mấy cô gái đằng sau lại phấn khích gọi với theo.
“Trình Cảnh Thiên?”
“Cậu là Trình Cảnh Thiên phải không?”
“Hình như đúng là cậu ấy rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2888722/chuong-62.html