Lạc Yên dọn đồ xong thì cầm balo lên, vui vẻ nói với người sau lưng: “Mình đi…”
Người con trai đang khom lưng nhìn chằm chằm bức tranh, sắc mặt nặng nề.
Gương mặt Lạc Yên biến sắc, lắp bắp: “A… anh…”
Trình Cảnh Thiên thấy bức tranh cô vẽ rồi.
Anh chớp mắt mấy cái, sau đó từ từ đứng thẳng dậy, đối diện với cô.
Đáy mắt thiếu niên đỏ ngầu, cả người tràn đầy hơi thở xâm lược.
Lạc Yên không nghĩ sẽ có một ngày, tâm tư thầm kín mà mình cất giữ trong lòng lại cứ thế phơi bày trước mắt Trình Cảnh Thiên.
Bao nhiêu cảm xúc xấu hổ, hồi hộp, hoảng sợ chồng chất lên nhau, giống như sóng biển mạnh mẽ hòng nhấn chìm cô.
Rõ ràng cô gái nhỏ chưa chuẩn bị gì cho tình huống này.
Trình Cảnh Thiên không một tiếng động, từng bước áp sát Lạc Yên.
Cô lùi một bước, anh tiến một bước.
Đến khi gót giày đụng vào chân tường, cô mới hoảng hốt nhận ra mình đã bị anh vây chặt.
“A!”
Lạc Yên sợ hãi kêu lên. Người con trai không tốn chút sức lực nào đã nhấc cô ngồi lên bệ cửa sổ, đối diện với anh.
…
Mặt trăng thoát khỏi áng mây mờ, thoả sức toả sáng xuống nhân gian.
Đồng thời thổi bay lớp sương mù mờ mịt còn sót lại trong lòng Trình Cảnh Thiên.
Cô gái nhỏ yêu anh như vậy, anh lại không nhận ra, suốt ngày lo lắng không đâu.
Trình Cảnh Thiên liếm môi, cười tự giễu vì những suy nghĩ ghen tuông trước đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2888720/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.