"Ông tìm cô ấy làm gì vậy?"
"Không phải cô ấy đang học ở Học viện Y Thủ đô sao? Nghe nói đang thực tập lâm sàng, còn theo giáo sư làm thủ thuật khai căn, tôi muốn tìm cô ấy, xem có thể nhờ khám giùm tôi không, cổ họng đau quá." – bà Phương nói.
"Vậy bà tiện thể lấy giúp tôi ít thuốc luôn." – ông Phương cũng lên tiếng, cảm thấy trong người mệt mỏi, đưa tay sờ trán, thấy âm ấm, cả bữa sáng cũng chẳng muốn ăn.
Bà Phương lập tức chạy vào thùng xe tìm người.
Bên này, Tôn Dung Phương do được con gái chuẩn bị cho áo len cổ lọ bên trong áo khoác, nên cả đêm ngủ rất thoải mái, không quá lạnh cũng chẳng nóng. Sau khi tỉnh dậy, bà uể oải vươn vai, cả người dễ chịu, chỉ là phần cổ hơi mỏi một chút.
Vừa tỉnh dậy, bà phát hiện ông Phương hình như có gì đó không ổn. Bà nhìn ông, hỏi:
"Ông bị cảm à?"
"Chứ bà không bị sao?" – ông Phương hỏi lại.
"Đương nhiên là không rồi." – Tôn Dung Phương đáp – "Con gái tôi chuẩn bị cho tôi áo len cổ lọ, mặc vào là đủ ấm."
"Không nóng sao?" – ông Phương nhớ lại tối qua bà than nóng với cái áo bông, rồi lại kinh ngạc khi thấy hai mẹ con chỉ mặc áo lông mà không lạnh.
"Không nóng." – Tôn Dung Phương đáp, rồi nhìn thấy chiếc áo khoác bông của hai vợ chồng ông Phương vắt trên ghế, ngạc nhiên nói – "Trời đất ơi, chưa đến mùa đông mà hai người đã mặc đồ dày như thế sao?"
Lời này khiến vợ chồng ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/4814367/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.