Cũng đúng thôi. Nếu thật sự là bác sĩ ở bệnh viện nơi dì biểu của cô làm việc, thì với một người tài giỏi và đẹp trai như vậy, dì ấy chắc chắn đã sớm tính toán cho con gái mình rồi.
Không biết anh ấy là bác sĩ ở bệnh viện nào. Tạ Uyển Oánh vừa nghĩ ngợi, vừa chậm rãi đi bộ về nhà.
Điểm thi đại học sẽ công bố vào tháng Tám. Trong khoảng một tháng từ tháng Bảy đến đó, Tạ Uyển Oánh tranh thủ nhận công việc phát tờ rơi ở siêu thị, kiêm thêm cả quảng cáo khuyến mãi. Làm liên tục một tháng cũng kiếm được hơn trăm tệ. Với số tiền này, cô mua một đôi giày chạy tương đối tốt để tiện rèn luyện thân thể mỗi ngày. Số tiền còn lại thì cô tiết kiệm để chuẩn bị mang theo lên đại học.
Lúc này, khi về đến nhà, cô gần như không còn nói chuyện gì với ba mình nữa. Từ sau lần đối đầu hôm đó, cả hai càng ngày càng không có chuyện gì để nói với nhau.
Vân Vũ
Tạ Trường Vinh vẫn cái dáng vẻ cũ, mỗi lần tụ tập nhậu nhẹt với đồng nghiệp, thế nào cũng phải lôi chuyện con gái mình ra khoe mẽ:
“Ôi giời, lớp trưởng của nó còn tới tận nhà nói là không ngờ con bé lại muốn làm bác sĩ! Chờ nó thi trượt đi, tôi sẽ nói với mẹ nó, kiếm chồng là vừa!”
“Lão Tạ à, con gái ông thi đại học mà ông không nói được câu nào cho ra hồn vậy?”
“Tôi trông mong gì ở nó chứ. Con gái thì sớm muộn gì cũng phải lấy chồng thôi, về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/4814352/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.