Bước chân hai người ngay lập tức khựng lại, Lâm Hy hơi quay đầu về phía sau, cô đã thủ sẵn tư thế để chuẩn bị xử gọn tên canh giữ, nhưng bất ngờ lúc này một tiếng “óe óe” đinh tai nhức óc vang lên, Lâm Hy còn đang chưa hiểu chuyện gì thì phút chốc đã thấy Lâm Quyền bị thả “bụp” xuống đất, Tống Dương lao nhanh như một con sư tử tới cấu xé con mồi.
Lâm Hy chỉ thấy, tên canh giữ kia trong một khắc đã bị Tống Dương cứa ngọt một đường ngang cổ, anh nhanh chóng giật lấy sợi dây đang đeo lủng lẳng trên tay của tên kia, giây sau một đạp phá nát.
“Tống Dương, chuyện này…” Tống Dương thở hổn hển, nhặt lấy mảnh vụn dưới đất rồi đưa tới trước mặt Lâm Hy.
“Đây là thiết bị báo động cấp bách, nó được kết nối với toàn phạm vi trong căn biệt phủ, chỉ cần ấn nút đỏ này sẽ lập tức réo còi báo động ngay.”
Nói xong thì anh vội vàng đi tới, khẩn trương kéo Lâm Quyền từ dưới đất sau đó cõng lên lưng, giọng nói có vài phần gấp gáp: “Không còn nhiều thời gian nữa, chúng ta đi.”
Lên được bãi sân ngựa thì từ đằng xa hai người đã nghe được tiếng bước chân dồn dập, không chỉ một mà của rất nhiều người, đoán chừng người của Tống gia đã nghe được còi báo động và đang dốc lực đi tuần tra.
Bọn họ chuyển hướng vòng ra phía sau chuồng nuôi ngựa, ở đó có một con đường đá tương đối hẹp dẫn ra phía sau của căn biệt phủ.
Suốt cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3377288/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.