Editor: Lin
Vìlượng diện tích bị Tô Giản phun tới quá lớn, nên bữa tiệc phong phú nàyhoàn toàn bị phá hỏng, cuối cùng Tô Giản lại lần nữa làm hai bát mì tômcà chua trứng.
Một tuần náo loạn như vậy kết thúc. Sáng hôm sau, lúc Tô Giản rời giường, An Dĩ Trạch đã đến công ty.
Một mình nhảy một vòng tất cả các phòng, cuối cùng Tô Giản vẫn chỉ có thể ỉu xìu nhảy về phòng mình.
Hừm, trong căn nhà này thiếu một An Dĩ Trạch để trêu, quả thật rất nhàm chán.
Hơn nữa, vẫn chưa có người nào mang bữa sáng đến cho mình.
Tối hôm qua, An Dĩ Trạch cho anh một khoản tiền không nhỏ, lại còn cho anhsố điện thoại của mấy nhà hàng bên ngoài, nói là muốn nấu cơm hay là mua đồ ăn bên ngoài là do anh quyết, đồng thời còn cho anh thẻ tín dụng,trong đó có khoảng một trăm vạn, nói anh muốn mua cái gì, có thể tùytiện dùng.
Hiện tại ông đây cũng chỉ là người có tiền! Tô Giản móc thẻ tín dụng ra vuốt ve, nhưng lại không có gì để tiêu.
Vì vậy một ngày của Tô Giản cứ thế trôi qua: Bữa ăn sáng, chưa ăn; buổisáng, lên mạng chơi game; bữa trưa, lấy một túi sủi cảo trong tủ lạnh;buổi chiều, ngủ.
Tỉnh dậy, đã hơn ba giờ chiều, Tô Giản trongphòng kìm nén đến sợ hãi, vô cùng muốn đi ra ngoài một chút, lúc này anh mới nhớ đến vấn đề quan trọng: An Dĩ Trạch cho mình tiền để mình muađồ, lại quên cho mình chìa khóa nhà!
Ở trong phòng em gái Tô tìmkiếm một lúc cũng không thấy, Tô Giản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-vo-cua-tinh-dich/95849/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.