"Sao cơ?! Mày mà không đi thì chuyện này đã không xảy ra rồi!"
Frank hét lên một cách vô liêm sỉ. Công tước Cassil cũng gật đầu hùa theo con trai mình.
"Frank nói đúng. Richard, tao nhận mày làm con là bởi vì mày có khả năng hỗ trợ cho Frank. Sự thể hiện kém cỏi của mày đã gây ra thiệt hại lớn cho ngân sách của chúng ta, vậy mà mày vẫn còn đổ lỗi cho Frank sao?"
"Con xin lỗi, con lỡ miệng."
Richard cúi đầu. Mặc cho lời xin lỗi của hắn, Công tước và Frank lại thốt ra những lời bình phẩm hách dịch hơn.
Richard lại đang ở trong thế ngục tù này.
Sau khi hắn gặp Ancia, hắn ta như tìm như được một tia sáng nhỏ nhoi lúc đó khiến cho bóng tối dường như xua tan.
"Công tử Cassil, ngươi là một nhân tài. Nếu tài năng của người được dùng đúng chỗ, sẽ có ngày ngươi được hưởng vinh hoa phú quý."
Cô ấy đã nói như vậy. Nhưng nếu hắn sống một cuộc sống tốt thì cái ngày tươi sáng ấy có đến không? Mẹ hắn là một người tốt, nhưng bà ấy vẫn phải sống trong sự chà đạp. Bà bị người đời chà đạp lên và bị bỏ rơi, bị mỉa mai kể cả sau khi chết.
Richard sinh ra mang dòng máu của người Roums – một dân tộc bị Nữ thần Ánh sáng bỏ rơi. Hắn sinh ra trong bóng tối và chưa từng được tiếp cận với ánh sáng.
Nếu như một con người tay trắng cố gắng sống cho tốt, người đó cuối cùng cũng sẽ bị lợi dụng thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-vo-cua-thai-tu-quai-di/2575353/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.