Sau khi An Cẩn ngồi xuống ghế thì những người cá còn lại mới ngồi xuống, ánh mắt nhìn cậu vẫn kích động như cũ.
Joan nhìn Norman: "Bệ hạ, đây là buổi gặp mặt của người cá chúng ta, những người không liên quan có phải nên tránh đi hay không?"
An Cẩn nói thật: "Norman không phải là người không liên quan, hắn là Hoàng đế, cũng là nguyên soái của Obis, chuyện của người cá cần sự giúp đỡ từ hắn."
Người cá bên cạnh Joan nhỏ giọng nhắc nhở hắn: "Người đưa chúng ta tới nói nơi đây là hoàng cung, là địa bàn của hắn!"
Mặc dù tiếng nói nhỏ nhưng vị trí ngồi cách nhau không xa, tinh thần lực của những người đang ngồi ở đây lại không thấp nên đều nghe thấy được.
Người cá nhìn nhau, lại nghĩ tới tin tức đọc được trên mạng thông tin tinh cầu, trong mắt họ đều lộ ra sự xót xa.
Vương đã không có địa bàn của riêng mình, lại còn phải ăn nhờ ở đậu, thật sự là đáng thương quá!
An Cẩn cảm nhận được tâm tình sa sút của người cá, cảm thấy rất khó hiểu.
Chẳng lẽ đám người cá nhận ra đây là địa bàn của Norman, không có cách nào bắt Norman rời đi, cho nên không vui sao?
An Cẩn không có cách nào cả. Cậu còn chưa mua nổi nhà, huống chi đây là hội nghị cấp quốc gia, cần phải tổ chức trong hoàng cung.
Cậu nghĩ tới lời nói của Joellen, đội người cá tiên phong phải điều khiển tàu chiến siêu năng mới có thể nhanh chóng đến Obis, thế là mỉm cười trấn an nói: "Các anh đã vất vả dọc đường rồi."
"Không vất vả!"
"Vì Vương!"
Cảm xúc sa sút của những người cá thoáng chốc bừng bừng sức sống trở lại, trong mắt tràn đầy sự cảm động.
Vương hiền hậu quá!
An Cẩn đón nhận những ánh mắt sáng lấp lánh của bọn họ, không khỏi thầm nghĩ người cá thật sự quá dễ dỗ!
Cậu nhắc đến chuyện chính: "Joellen đã nói qua với các cậu về tính toán của tôi nhỉ, trước khi trí nhớ của người cá được phục hồi, các cậu có thể ở lại Obis, cũng có thể về hành tinh Raabe trước."
"Chúng thần nguyện cùng Vương về hành tinh Raabe!" Joan lập tức nói.
An Cẩn nói: "Khi người cá được phán định trở thành sinh vật có trí tuệ sẽ còn cần sự trợ giúp của các cậu, các cậu có thể liên lạc được với người cá ở hành tinh Raabe không?"
"Có thể." Joellen nói.
Vậy thì dễ hơn rồi, cậu nhìn về phía đám người cá: "Hôm nay các cậu cứ nghỉ ngơi trước đi, chờ đến lúc cần các cậu hỗ trợ, tôi sẽ liên lạc lại với các cậu."
Joan: "Vương, thần còn chưa biết thông tin liên lạc của ngài."
An Cẩn nhìn thẳng vào ánh mắt nồng nhiệt của hắn, hơi ngượng ngùng mấp máy môi: "Tôi có bạn trai rồi, không tiện trao đổi phương thức liên hệ với người chưa lập gia đình."
"Joellen có thông tin của tôi, các cậu có việc gì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."
Ánh mắt Joan ảm đạm nhưng rất nhanh lại tràn ngập ý chí, nhìn về phía Norman: "Ta khiêu chiến với ngươi!"
Người cá chưa bao giờ là một chủng tộc dễ dàng buông tha, thời điểm theo đuổi bạn tình, thủ đoạn thường thấy nhất chính là thể hiện năng lực.
An Cẩn sững sờ, đang muốn khuyên ngăn thì nghe Norman nói: "Ta tiếp nhận."
An Cẩn: "..."
An Cẩn nhìn hai cơ giáp một đen một trắng đang đánh nhau thắng bại khó phân ngay phía trên hoàng cung, trong mắt hiện ra sự luống cuống và bất đắc dĩ.
Joellen: "Bệ hạ không cần lo lắng, Joan ra tay có chừng mực."
Sau mười lăm phút đồng hồ, Joellen kinh ngạc nhìn robot màu trắng đang quỳ một chân trên đất, hơi xấu hổ: "Bệ hạ, Joan nhất định là đã phạm sai lầm."
Tại tinh cầu Raabe, trong đám người cá đồng trang lứa thì Joan là kẻ có năng lực chiến đấu mạnh nhất, điều khiển robot cấp SSS, thế mà vẫn thua ư?
Joan nhảy xuống khỏi robot, nhìn Norman nhảy xuống từ Thiên Lang của mình: "Ngươi rất mạnh, Vương quả nhiên có mắt nhìn người rất tốt."
Norman nhíu mày, cảm thấy người cá có hơi đáng yêu.
Joan nói tiếp: "Nhưng mà ngươi trụi lủi, quá xấu."
Norman nghiêm túc nhắc nhở: "Hiện tại ngươi cũng đang trụi lủi," hắn lướt qua Joan, đi về phía thiếu niên tóc xanh, "An An nói ta rất đẹp trai."
Joan sờ sờ gò má, khó chịu hừ một tiếng trở về bên cạnh An Cẩn: "Vương, ngài cảm thấy thần có đẹp trai không?"
Hắn cố ý điều khiển tinh thần lực, lộ ra vảy cá trên gương mặt.
An Cẩn: ". . ." Cậu lễ phép nói, "Rất, rất đẹp trai."
Người cá được trời ưu ái cho nên mặt mũi ai cũng đều rất tinh xảo.
Joan đắc ý vênh cằm nhìn Norman, cố ý nghiêng đầu, để lộ ra vảy cá lóe sáng dưới ánh mặt trời, nhếch miệng lên giống như đang nói: Ngươi không có đâu!
Ánh mắt Norman hơi lóe, cúi đầu nhìn thiếu niên, thanh âm trầm xuống: "Em cảm thấy hắn ta rất đẹp trai à?"
An Cẩn bất đắc dĩ lại hơi buồn cười: "Em nói thật lòng thôi mà." Cậu nhịn xuống sự xấu hổ, nói tiếp, "Nhưng mà trong lòng em, Norman bạn trai của em mới đẹp trai nhất."
Norman cảm thấy thiếu niên rất biết cách nói chuyện, hắn nhìn về phía Joan, nhàn nhạt lặp lại: "Đẹp trai nhất."
Hắn nhấn mạnh từ "nhất".
Từng đội viên của đội hộ vệ canh giữ ở bốn phía đứng thẳng, biểu cảm căng thẳng, trên đầu mỗi người toát ra một dấu chấm hỏi lớn.
Đây thật sự là bệ hạ sao?
Đàn ông khi rơi vào lưới tình, quả nhiên mất trí... à không, bệ hạ sáng suốt nhất!
Đánh thì không thắng, so nhan sắc cũng thất bại, Joan rất tổn thương.
Norman nhìn về phía Joellen, giọng điệu giải quyết việc chung: "Các ngươi đi đường vất vả, tạm thời cứ ở lại trong cung, khi nào có việc có thể liên hệ nhân viên quản lý sự vụ."
Hoàng cung có nơi ở chuyên biệt để tiếp đãi khách, nhóm người cá được xem như khách cho nên sắp xếp như vậy cũng hợp lý.
Joellen không chờ Joan nói chuyện, gật đầu đáp ứng, khách khí nói: "Làm phiền ngài."
Nhân viên sự vụ hoàng cung luôn luôn rảnh rỗi, bởi vì bệ hạ không ở chính điện mà cung điện nơi ngài ở thì lại cấm không cho ai bước vào cho nên bình thường thường ngày bọn họ chỉ trông giữ hoàng cung vô cùng nhàm chán.
Chỉ khi có những điển lễ trọng đại của hoàng thất, có khách ngoài hành tinh đến thì bọn họ mới có thể bận rộn.
Mà thật lâu rồi hoàng thất không có buổi lễ trọng đại nào.
Nhân viên sự vụ nhận được tin tức yêu cầu tiếp đón thì vô cùng vui vẻ, nhất là sau khi biết được khách đến là người cá thì lại càng hết sức kích động.
Người cá đi đường bằng hai chân!
Nhân viên sự vụ vừa cẩn thận vừa nhiệt tình, rất nhanh đã sắp xếp xong nơi ở cho nhóm người hành tinh Raabe, chăm lo cho họ vô cùng thoả đáng.
Đồng thời rất cẩn thận hỏi thăm: "Xin hỏi bình thường mọi người ăn cơm thì ăn thức ăn tươi sống hay là dịch dinh dưỡng?"
Joellen đại diện cho nhóm người cá trả lời: "Đồ tươi sống."
Nhân viên sự vụ lại hỏi về thời gian dùng cơm rồi mới rời khỏi.
Phòng của các người cá liền kề nhau, sau khi trở về phòng mình để rửa mặt thay đồ, họ tập hợp tại phòng của Joellen.
Joan: "Vương không thể cứ ở mãi trong địa bàn của người khác, ngài nên có được một nơi ở tốt nhất chứ không phải ăn nhờ ở đậu!"
"Đúng, đáng tiếc chúng ta xuất phát vội vàng, không chuẩn bị lễ vật cho ngài ấy, thật sự quá thất lễ."
Joellen đồng ý: "Ý định của Vương là sau này ngài ấy sẽ ở tại hành tinh Obis lâu dài cho nên ít nhất chúng ta phải để ngài có chỗ ở thoải mái."
"Nhưng mà chúng ta không có tiền tệ thông dụng của nơi này."
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên ngột ngạt, hành tinh Raabe không phải là thành viên của liên minh các hành tinh, thậm chí đây còn là lần đầu giao tiếp với hành tinh khác thì tiền ở đâu ra chứ?
Joan cúi đầu trầm tư một hồi, ngẩng đầu, chùm tóc dài đuôi ngựa sau gáy khẽ đung đưa, ánh mắt kiên định: "Không có thì kiếm!"
Mắt của đám người cá cùng nhau sáng lên.
An Cẩn không biết người cá đang chuẩn bị lễ vật cho mình, sau khi để nhân viên sự vụ sắp xếp ổn thỏa cho họ, cậu liền về cung điện với Norman.
Cậu nhìn thời gian, hơn hai giờ: "Anh có phải đi quân bộ nữa không?"
Norman: "Không có việc thì không cần đi, anh phụ trách tiếp đãi khách đến từ hành tinh khác."
Hắn nhìn về phía người cá nhỏ, mặc dù không đành lòng để cậu thất vọng nhưng vẫn nói: "Chuyện người cá có thể được phán định là sinh vật có trí tuệ rất khó. Người cá quá quan trọng đối với loài người, tất cả các nước thành viên trong liên minh cũng sẽ không đồng ý để người cá đi."
Sinh vật có trí tuệ hoàn toàn có có quyền tự do cá nhân, và trừ khi họ là tội phạm ra thì bình thường họ tuyệt đối có quyền tự do hành động.
Khi người cá được phán định trở thành sinh vật có trí tuệ, điều này có nghĩa là nếu như bọn họ muốn đến hành tinh người cá thì liên minh không thể ngăn cản.
An Cẩn: "Anh cũng nghĩ vậy sao?"
Sắc mặt Norman rất nghiêm túc: "Là Hoàng đế của Obis, anh sẽ nghĩ như thế." Hắn vuốt ấn đường đang nhăn lại của cậu, "Là bạn đời tương lai của em, anh hi vọng hết thảy đều như em muốn."
An Cẩn nhíu mày: "Nhưng người cá là sinh vật có trí tuệ mà?"
Norman: "Nhưng liên minh sẽ không đồng ý tiến hành phán định."
An Cẩn im lặng một chút, mở trí não liên hệ với bí thư trưởng.
Cậu đi thẳng vào vấn đề, muốn tiến hành việc phán định chủng tộc người cá là sinh vật có trí tuệ để liên minh thừa nhận địa vị độc lập và bình đẳng của người cá.
Giọng điệu bí thư trưởng mập mờ: "Nếu người cá của hành tinh Raabe muốn tiến hành phán định thì không có vấn đề."
An Cẩn nói toạc ra: "Tôi muốn nói là tất cả người cá."
Bí thư trưởng: "Chuyện này rất khó xử lý, sinh vật có rất nhiều giống loài, có thể dù lớn lên giống nhau, nhưng cũng không thể hoàn toàn quy về một loại. Người cá của liên minh không thể biến ra hai chân, có khác biệt rất lớn so với người cá hành tinh Raabe, bọn họ không thể đại diện cho tất cả được."
An Cẩn lập tức hiểu rõ ý của ông ta. Ông ta không muốn thừa nhận rằng người cá liên minh là sinh vật có trí tuệ.
Sắc mặt An Cẩn trở nên nghiêm túc: "Nếu có báo cáo từ bệnh viện có thẩm quyền chứng minh hai loại người cá là cùng một loài thì sao?"
Bí thư trưởng chần chờ: "Điều này thì... Báo cáo nhất định phải được chuyên gia liên minh xét duyệt, xét duyệt được thông qua thì mới được chấp nhận."
An Cẩn nghe hiểu ám hiệu của ông, nếu như chuyên gia liên minh không thông qua xét duyệt thì liên minh sẽ không thừa nhận người cá là một loại sinh vật.
An Cẩn nói: "Tốt, tôi đã biết, cảm ơn ngài đã giải đáp."
Cúp máy thông tin, lông mày An Cẩn cau lại, nói với Norman: "Anh nói không sai, quả nhiên bí thư trưởng không đồng ý."
Norman xoa xoa đỉnh đầu thiếu niên, động tác nhu hòa, rõ ràng là đang an ủi.
An Cẩn hiểu rõ sự khó xử của Norman, việc liên quan đến liên minh không phải là việc mà Norman có thể quyết định được.
Dù sao thì liên minh có rất nhiều thành viên và không chỉ mỗi Obis có người cá.
Cậu suy tư một lát, nhìn về phía Norman: "Với thân phận Hoàng đế của Obis, nếu như thừa nhận thân phận bình đẳng của người cá có thể đổi lấy hạt giống trồng được thực vật tinh khiết thì anh có đồng ý không?"
Norman lập tức hiểu rõ: "Em muốn dùng hạt giống tinh khiết ra để trao đổi à?"
An Cẩn: "Vậy anh có đồng ý không?"
Norman trầm ngâm nói: "Nếu số lượng đầy đủ thì có."
An Cẩn bình tĩnh lại, chỉ cần hạt giống chứ không cần xử lý đất thì còn đơn giản hơn cậu nghĩ nhiều.
Cậu hỏi: "Thực vật mà viện nghiên cứu trồng ra là thực vật tinh khiết phải không?"
Norman gật đầu: "Sau khi hạt giống tinh khiết nảy mầm từ đất vẫn sẽ có tạp chất, nhưng nếu dùng phân bón thuần hóa học thì có thể sản xuất ra được thức ăn tinh khiết, chỉ là sản lượng không bằng loại thực vật được trồng trên đất."
An Cẩn hiểu rõ, tạp chất ở trong cơ thể sinh vật, phân hoá học không có tạp chất.
Cậu cười: "Vậy em dùng hạt giống tinh khiết để trao đổi."
Cậu nghĩ: "Em muốn đến Viện Nghiên cứu Thực Vật một chuyến, chứng minh em là tiên sinh A, sau đấy lại nói chuyện với hội đồng liên minh, em nghĩ bọn họ sẽ đồng ý tiến hành phán định sinh vật có trí tuệ cho người cá."
Norman: "Anh đi với em." Hắn nghiêm túc nhìn thiếu niên, "Em tuyệt đối không được sử dụng tinh thần lực quá độ, em có thể ký hợp đồng trước, không cần thanh lọc tất cả hạt giống trong một lần."
Lòng An Cẩn rất ấm áp, ngẩng đầu hôn hắn một cái: "Đừng lo lắng, em có cách hồi phục tinh thần lực."
Norman không chờ cậu lùi lại, giữ lấy gáy của cậu, làm sâu hơn nụ hôn này.
An Cẩn vô cùng nhạy cảm với cảm xúc của người khác, cậu rất rõ ràng cảm nhận được sự bất an của Norman, cậu hơi kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng hiểu rõ.
Có phải Norman đang lo lắng mình sẽ rời đi không?
Sau khi Norman buông cậu ra, thân thể cậu mềm nhũn dựa vào Norman. Một lát sau, cậu thở khẽ, hai tay chống ở bả vai Norman, cặp mắt màu xanh lam nghiêm túc nhìn chăm chú Norman.
Norman thấy trên đôi môi đỏ thắm của thiếu niên có một vệt nước, ánh mắt tối xuống, ngón tay cái nhẹ nhàng miết qua, đôi môi mềm mại chợt thay đổi hình dạng.
An Cẩn vô thức mím môi, sắc mặt đỏ lên.
Cậu chớp mắt suy nghĩ, từ túi không gian lấy ra một dây buộc tóc màu xanh lam rất nhỏ, cầm lấy tay trái của Norman, cúi đầu quấn dây buộc tóc quanh ngón áp út của hắn.
Cậu hơi thẹn thùng, lông mi rung rung nhưng vẫn nhìn thẳng Norman: "Em đã đồng ý kết hôn với anh, anh phải tin tưởng em."
Norman ngạc nhiên về sự nhạy cảm của thiếu niên, trong lòng đột nhiên mềm mại. Hắn nắm chặt bàn tay, gỡ dây dây buộc tóc xuống giữ tại lòng bàn tay như thể đang giữ lấy thiếu niên đang ngọt ngào trấn an mình.
Tâm tình của hắn thoáng chốc yên ổn lại.
Hắn nghiêm túc nói: "Anh tin em." Hắn lại bổ sung, "Nếu như em thích hành tinh Raabe, chúng ta cũng có thể thường xuyên đến đó chơi."
An Cẩn nhịn không được nói: "Anh thật là tốt."
.
Norman cùng với An Cẩn đến Viện Nghiên cứu Thực Vật, sau đấy lại đi một chuyến đến Khoa Nghiên cứu Dược phẩm.
Rất nhanh, liên minh các hành tinh liền ban bố thông báo sáng mai chín giờ, đại diện của hành tinh người cá Raabe sẽ trực tiếp xuất hiện ở sự kiện phát sóng trực tiếp của liên minh, tiến hành việc thẩm định liệu người cá có phải là sinh vật có trí tuệ hay không.
Trong thông báo nói rõ chi tiết, người cá ở đây bao gồm người cá hành tinh Raabe và người cá của liên minh.
Tin tức truyền ra, mạng lưới tin tức các hành tinh bùng nổ.
Dân chúng phản ứng không giống nhau, người dân bình thường thì tương đối bình thản: "Quả nhiên, sau khi An An được xác định là sinh vật có trí tuệ thì tôi đã biết sẽ có một ngày như vậy."
"Từ khi có máy phiên dịch tiếng người cá thành ngôn ngữ hành tinh thì tôi đã đoán được, chỉ là không nghĩ đến xuất hiện cả hành tinh người cá."
"Xem ra hành tinh người cá Raabe chuẩn bị đưa người cá về hành tinh của mình rồi nhỉ? Chà, thật ra chuyện này không quan trọng với tôi, dù sao mấy đời của tôi cũng không có nổi một người cá."
Phú hào quý tộc bao gồm một ít người trong quân bộ có cơ hội lấy được người cá thì phản ứng vô cùng mạnh mẽ.
"Đừng có đùa, người cá của hành tinh Raabe và người cá của liên minh cơ bản không hề giống nhau đúng chứ? Có ai từng thấy qua người cá có đuôi biến thành hai chân chưa?"
"Tôi cực kỳ hoài nghi người cá hành tinh Raabe là do hành tinh không xác định có ý đồ hủy diệt liên minh phái người đến thăm dò. Việc phán định người cá là sinh vật có trí tuệ mang ý nghĩa rằng thành viên của liên minh không thể nuôi người cá, không có người cá cung cấp tinh thần lực, sức chiến đấu của các hành tinh sẽ giảm mạnh."
"Tôi không rõ tại sao liên minh lại đồng ý tiến hành cái phán định buồn cười này, rõ ràng có hại đến lợi ích của liên minh."
"Hành tinh Raabe cũng không phải thành viên của liên minh, tôi đề nghị bắt toàn bộ bọn chúng lại để điều tra rõ ràng âm mưu của chúng."
"Tôi có hơi tin tưởng suy đoán của các cậu!"
An Cẩn lướt xem bình luận, hơi kinh ngạc. Cậu đoán được sẽ có người phản đối, không ngờ còn có người đưa ra cả thuyết âm mưu.
Cũng may cậu đã sớm chuẩn bị phương án đề phòng.
Cậu tải lại trang thông tin, hai thông báo chính thức không có gì bất ngờ đã xuất hiện, theo thứ tự đến từ Khoa Nghiên cứu Dược phẩm và Viện Nghiên cứu Thực Vật.
Người phụ trách Khoa Nghiên cứu Dược phẩm, viện trưởng Hans, tự mình gửi công văn đi: "Trước đó rất nhiều người tò mò tên thuốc A là từ đâu, hôm nay tôi xin trả lời cho tất cả mọi người, thuốc A được chế tạo bởi tiên sinh A cho nên được đặt tên theo tên của ngài ấy, còn thân phật thật của ngài ấy thì cũng đến hôm nay tôi mới được biết."
Bên dưới thông cáo đính kèm một video.
Sau khi cư dân mạng ấn mở thì thấy được một gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, quen thuộc bởi vì ngũ quan, lạ lẫm bởi vì gương mặt này không có vảy, nhìn giống như con người.
"Chào mọi người, tôi là An Cẩn, cũng là tiên sinh A."
Sau đó, trong video xuất hiện quá trình sản xuất A, thực tế chính là dịch dinh dưỡng phổ thông nhưng đã được tinh thần lực loại bỏ tạp chất.
Trước đây không lâu cũng từng có tin đồn là thuốc A được chế tạo bởi người cá của bệ hạ nhưng chưa từng được chứng thực.
Dù sao số lượng thuốc A sản xuất ra không hề nhỏ, phải cần đến bao nhiêu đồ ăn tinh khiết chứ! Chỉ một người cá thì có thể làm được sao? Rất nhiều người đều không tin tin đồn nọ.
Video này đã chứng thực tin đồn ấy.
Ngay bên dưới thông báo, chưa đến một phút đã đếm không hết bình luận.
"Ai nói bệ hạ bỏ ra giá cao nhất mua người cá đấy? Đây không phải người cá, đây là châu báu!"
"Quá lợi hại! Nếu mỗi người cá đều có năng lực như vậy, tôi cảm thấy tôi có thể sống lâu trăm tuổi!"
"Các anh em, đến sát vách nhìn đi để biết cái gì là lợi hại nhất." Đính kèm một đường link.
Đường link chuyển đến bài đăng chính thức của Viện Nghiên cứu Thực Vật.
So sánh với Khoa Nghiên cứu Dược phẩm, Viện Nghiên cứu Thực Vật lại khá là lạnh lùng, chỉ đăng một cái video.
Bài đăng vừa xuất hiện chưa đến năm phút, số lượng xem video đã vượt quá ngàn vạn, cư dân mạng tới sau vội vàng ấn mở video.
Trong video chỉ có tiếng nói lạnh lùng của viện trưởng nhưng đôi mắt của ông kích động đến đỏ bừng: "Trước đó vài ngày, sau khi nhận được hạt giống tinh khiến mà tiên sinh A tài trợ, tôi và các thành viên trong tổ đã thực hiện một nghiên cứu."
Ông vừa bước vào một nhà kính thí nghiệm lớn vừa giải thích ngắn gọn về hai cuộc thí nghiệm, trên mặt đất nhà kính bày những thùng nhựa lớn, trong thùng nhựa là một màu xanh mượt.
Sau khi vào xem thì đám dân mạng mới phát hiện dưới đáy thùng chứa đầy chất lỏng, màu sắc không giống nhau, sau khi nghe viện trưởng giới thiệu mới biết đây là nước có pha thuốc hóa học.
Viện trưởng cầm dụng cụ đo nhỏ nhất: "Trước đấy tôi đã kiểm tra qua kết quả, hiện tại mời mọi người chứng kiến."
Ông đặt dụng cụ đo đối diện với quả dưa nhỏ đang mọc, một màn hình điện tử xoay ra phía ngoài, toàn màn hình là một màu trắng, không chút tỳ vết nào, vô cùng sạch sẽ chói sáng.
Tất cả người trong liên mình không xa lạ gì với chuyện đo đạc, khi nhìn đến đây nội tâm họ không nhịn được mà thét lên: "Trời ạ! Thực vật tinh khiết!"
Ngay sau đó, viện trưởng nói: "Không sai, chính là thực vật tinh khiết! Đây chỉ là một nhóm hạt giống, chúng tôi đã nắm giữ được cách phối trộn phân bón, chỉ cần có đầy đủ hạt giống tinh khiết, chờ xây xong nhà kính trống cây loại lớn, chúng ta có thể trồng với số lượng lớn."
Hình ảnh trong video thay đổi, An Cẩn nhìn màn hình mỉm cười: "Trước đó không lâu, tôi đã tiếp nhận truyền thừa của người cá." Cậu dường như còn có hơi xấu hổ, ngừng một chút mới nói, "Tôi là Vương của người cá."
"Vì để cảm ơn liên minh các hành tinh đã chăm sóc người cá, tôi sẽ thanh lọc hạt giống miễn phí cho các quốc gia, tôi rất chờ mong ngày mà thực vật tinh khiết sẽ trở thành món ăn chính của liên minh."
"Tôi đã hiểu rồi."
"Tôi cũng đã hiểu! Khó trách liên minh đồng ý."
"Hóa ra An An là Vương của người cá! Thật là lợi hại, hình thái loài người thật đẹp!"
"Lại thêm một ngày nữa hâm mộ bệ hạ."
"An An khéo ăn nói quá! Ầy ầy ầy, hiện tại tôi cũng muốn ăn đồ ngon rồi."
An Cẩn xem hết bình luận, tâm tình rất vui vẻ, đầu dựa vào bả vai Norman, hai chân không tự giác đong đưa trước sau.
Norman thuận tay xoa nhẹ tóc cậu: "An An giỏi quá."
Khóe miệng An Cẩn nhếch lên: "Cũng không phải rất lợi hại, chỉ là... thiên phú mà thôi."
Norman nhịn không được cười nhẹ, An Cẩn nghiêng đầu nhìn hắn, chân thành nói: "Thật mà, nếu như người khác cũng có dị năng nước như em thì cũng có thể làm được."
Norman chọc chọc quai hàm hơi phồng của thiếu niên: "An An xử lý rất tốt, mà chuyện dị năng thăng cấp cũng là bởi vì em chăm rèn luyện."
An Cẩn nghĩ nghĩ, lấy ra một viên thú hạch: "Đều dựa vào nó." Cậu bổ sung, "Đây chính là cái mà trước đấy em nói là dùng để trao đổi với Viện Nghiên cứu Khoa học để tiến hành phẫu thuật gen cho người cá."
Norman hơi ngạc nhiên: "Vậy sao em nói trước cho anh biết? Không sợ anh không đồng ý à?"
"Anh sẽ không như thế." An Cẩn khẳng định.
Norman vui vẻ, cúi đầu hôn cậu: "An An thật biết nói chuyện. Anh sẽ không làm thế, em yên tâm đi, trí nhớ người cá đều sẽ khôi phục."
An Cẩn 'ừm', lắc lắc thú hạch trong tay: "Em có thể hấp thu năng lượng của thú hạch để chuyển hóa tinh thần lực, lúc thăng cấp cần rất nhiều năng lượng, tất cả đều mượn nhờ nó."
Sắc mặt Norman trở nên thận trọng.
An Cẩn ném thú hạch vào lòng bàn tay hắn: "Anh cầm nó không có chút cảm giác nào sao?"
Norman lắc đầu, An Cẩn nghĩ nghĩ: "Anh thử điều động tinh thần lực thử xem?"
Sau nửa ngày, Norman vẫn lắc đầu: "Anh sẽ để cho chuyên gia nghiên cứu tinh thần lực của Viện Nghiên cứu Khoa học nghiên cứu."
An Cẩn gật đầu: "Tối nay mời Tiểu Ngân tới làm khách đi, em sẽ cho cậu ấy thử một chút."
Norman đồng ý, gửi tin cho Mục Thần.
Lúc này sắp tới giờ tan tầm, Mục Thần và nhóm quân đoàn trưởng đang bàn luận về chuyện An An chế tạo ra thuốc A và hạt giống tinh khiết.
Trí não của hắn nhẹ vang lên, sau khi nhìn thấy tin nhắn, lông mày hắn giương lên, lập tức trả lời: "Được!"
Tiểu Ngân rất thích An An, nếu như không phải hắn ngăn cản thì y chỉ hận không thể ngày nào cũng đến hoàng cung.
"Chuyện gì mà vui như vậy?" Garrot quàng cổ Mục Thần, Mục Thần nhanh tay che lại trí não nhưng Garrot tinh mắt đã bắt được, "Đến hoàng cung làm khách à!"
Garrot cười nói: "Tôi còn lo lắng đêm nay bệ hạ và An An sẽ rất bận bịu! Đã vậy thì cứ theo kế hoạch mà tiến hành!"
Sáu tên còn lại lên tiếng hỏi tình huống, vội vàng phụ họa: "Tôi cũng đi! Thuận tiện chúc mừng An An trở thành Vương của người cá."
Không lâu sau khi Norman gửi tin cho Mục Thần, trí não của An Cẩn vang lên liên tục, những người cá chơi thân với Tiểu Ngân nhao nhao nói muốn cùng Tiểu Ngân đến chơi.
An Cẩn hỏi ý kiến Norman, sau khi được đồng ý thì lập tức chọn món ăn, nhiều người cá, nhiều khách, cần rất nhiều đồ ăn.
Ghi món ăn xong, người máy đi đến trước mặt cậu: "An An, chuyển phát nhanh của cậu."
An Cẩn nhìn thấy hộp đóng gói có hai chữ 'Hạt giống' được viết bên trên, kinh ngạc: "Nhanh như vậy sao?" Cậu nhìn thấy tên người gửi hàng, nhìn về phía Norman, "Anh yêu cầu Viện Nghiên cứu Thực Vật gửi nó đến?"
Norman: "Ừ, theo quy định."
An Cẩn lập tức hiểu rõ Norman là vì giúp cậu làm việc thuận lợi hơn, trước đó đã thỏa thuận xong số lượng hạt giống với các quốc gia trong liên minh, sau đấy sử dụng hệ thống chuyển phát gửi đến Obis.
Sau khi cậu thanh lọc hạt giống, nhân viên liên minh ở ngoài hành tinh sẽ kiểm tra, sau khi kiểm tra xong sẽ chuyển phát trở về.
Các hành tinh đã nhất trí về số lượng và đều muốn thông qua kiểm tra của liên minh.
Norman hỏi người máy: "Phòng trống dọn dẹp xong chưa?"
Người máy nói: "Đã xong."
Norman đưa An Cẩn đến xem căn phòng thứ hai cạnh phòng người cá, diện tích rất lớn, cũng rất trống trải: "Số lượng hạt giống nhiều, sau khi lấy ra từ không gian thì em sẽ thanh lọc ngay ở đây, sau đấy người máy sẽ trả về."
An Cẩn ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng vô cùng ấm áp, Norman luôn luôn cân nhắc mọi chuyện rất chu đáo: "Cám ơn anh."
Norman cúi đầu nhìn thiếu niên mắt xanh: "Chỉ cảm ơn vậy thôi sao?"
An Cẩn hơi sửng sốt, vội hôn một cái lên mặt hắn.
"Không đủ."
An Cẩn nghi ngờ Norman đang trêu chọc mình, cậu do dự một chút rồi lại hôn lên môi Norman.
Norman: "Vẫn không đủ."
Cặp mắt An Cẩn khẽ nhếch: "Vậy anh muốn thế nào?"
Ừm, sẽ không phải là... Gương mặt cậu càng ngày càng nóng, lưỡi không tự giác cong lên, chạm đến hàm trên.
Norman: "Thừa dịp các hành tinh còn lại chưa gửi hạt giống đến, em thanh lọc nhiều hạt giống một chút, anh mua."
An Cẩn thở phào, cái này đơn giản.
Không đợi cậu đồng ý, Norman xoay người nhìn cậu nói: "Em cảm thấy kết hôn cần bao nhiêu tiền thì thanh lọc từng đấy lượng hạt giống, anh giao tiền mặt."
An Cẩn sửng sốt, bỗng nhiên hiểu ý Norman: hắn muốn kết hôn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]