“Xin chào Bùi tiên sinh, tôi là Tiết Huệ Vũ. Xin lỗi đã đến muộn.”
Ngày đó ánh dương sáng rọi, dịu dàng chiếu lên người cô.
Cô mặc một chiếc váy dài bằng lụa mỏng màu xanh tím, tay cầm một chiếc túi nhỏ màu đen, cả người như được tắm dưới ánh dương trắng đến phát sáng.
Gió nhẹ thổi tà váy cô bay bay, giống như một con bướm nhanh nhẹn nhảy múa, vô thức hấp dẫn tất cả tầm mắt của mọi người.
“Xin chào Tiết tiểu thư.”
Đó cũng không phải lần đầu tiên Bùi Ôn Du nhìn thấy Tiết Huệ Vũ, nhưng đối với cô mà nói, đây là lần đầu đầu tiên bọn họ gặp mặt.
Sau khi khô khan tự giới thiệu xong, Bùi Ôn Du liền cảm giác được tim mình đập thình thịch như gõ trống.
Anh có chút căng thẳng, căng thẳng đến mức không biết nên nói gì, chỉ muốn che trái tim mình lại…… Sau khi không cẩn thận đối diện với ánh mắt của Tiết Huệ Vũ, anh lập tức nhanh chóng dời tầm mắt, theo thói quen ngồi thẳng thân người, mím chặt đôi môi.
Biểu cảm không được tự nhiên nghiêm túc và kiệm lời kia ở trong mắt Tiết Huệ Vũ chính là lạnh nhạt.
Mà Bùi Ôn Du không biết Tiết Huệ Vũ đang nghĩ gì, lưng anh thẳng tắp giống như một cây bút, ngồi đoan chính chỉnh tề, trong đầu lại nhanh chóng chuyển đến《Toàn tập chủ đề tán gẫu với con gái 》gần đây mình vừa mới gấp gáp bổ sung.
Chỉ là vẫn chưa đợi anh đọc thuộc ra, liền nghe thấy Tiết Huệ Vũ dẫn trước nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-me-ruot-cua-be-con-phan-dien-ba-tuoi/3398297/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.