Chương trước
Chương sau
【Giá trị hồi sinh: 13/100】

Tiết Huệ Vũ vốn nghĩ giá trị hồi sinh rất khó kiếm được, không ngờ ở chung với Bùi Dục Kỳ nửa ngày, giá trị hồi sinh giống như lắp tên lửa vậy, tăng đến 13 điểm, nếu vẫn duy trì thế này chẳng phải năm ngày nữa sẽ đạt được 100 điểm hồi sinh rồi sao?!

Không hổ là áo bông nhỏ tri kỷ mà mẹ yêu thương!

Tiết Huệ Vũ vui vẻ suy nghĩ, buổi tối sau khi dỗ Bùi Dục Kỳ ngủ bèn gọi hệ thống, liền nghe được hệ thống giải thích một cách máy móc:【Ký chủ, giá trị hồi sinh nhận được từ trên người mỗi người đều có giới hạn.】

Tiết Huệ Vũ cũng biết nhổ lông trên cùng một con dê là không thể, nhưng Bùi Ôn Du hôn mê mãi vẫn chưa tỉnh, khiến cô muốn thu hoạch một chút giá trị hồi sinh trên người anh cũng không có cách nào.

Hơn nữa Đổng Lệ Mai nói đại não Bùi Ôn Du tổn thương tương đối nghiêm trọng, có thể hôn mê đến vài tháng, thậm chí là vài năm……

Cô buồn bực hỏi:【Liệu Bùi Ôn Du sẽ không trở thành người thực vật chứ……? Anh ấy sẽ tỉnh lại sớm thôi đúng không……?】

Tiết Huệ Vũ lo lắng như vậy, không chỉ bởi vì cô chỉ có thời hạn một trăm ngày, mà là nếu Bùi Ôn Du thực sự hôn mê hết một trăm ngày, thì nhiệm vụ hồi sinh của cô trực tiếp coi như xong. Điều quan trọng hơn là chẳng may cô không hồi sinh thành công, mà Bùi Ôn Du lại trở thành người thực vật, chuyện cô lo lắng là liệu con của bọn họ có thể một lần nữa đi theo con đường của nhân vật phản diện trong nguyên tác truyện hay không……

Bởi vì Tiết Huệ Vũ đã thay đổi nguyên tác, nên hệ thống cũng không thể biết cụ thể khi nào Bùi Ôn Du sẽ tỉnh lại.

Nhưng sau khi Tiết Huệ Vũ dò hỏi, hệ thống đã kiểm tra dữ liệu thể chất của Bùi Ôn Du và cho biết:【Bệnh nhân hôn mê nặng cần ý chí mãnh liệt mới có thể sống sót. Về phương diện này, sóng điện não của Bùi Ôn Du rất yếu, thiếu ý chí sống sót. Mà thời gian càng kéo dài thì xác suất có thể tỉnh lại ngày càng thấp. Nếu không thể tỉnh dậy sớm, quả thực khả năng trở thành người thực vật là rất lớn.】

【Gì cơ?!】Tiết Huệ Vũ đột nhiên bật dậy khỏi giường.

Thiếu ý chí sống sót còn không phải là không có khát vọng sống sao?!

Tiết Huệ Vũ quả thật tức đến hộc máu! Mình thì cực khổ kéo cơ thể lạnh băng của anh ta từ dưới sông cứu lên! Còn anh ta thì hay rồi! Trực tiếp không có Khát! Vọng! Sống!

Nắm đấm của Tiết Huệ Vũ vì tức giận muốn nổ tung mà trở nên cứng ngắc!

Sau khi rón rén rời khỏi phòng bệnh của Bùi Dục Kỳ, xác nhận bây giờ trong phòng Bùi Ôn Du không có ai trông coi, Tiết Huệ Vũ nghẹn một bụng tức giận đùng đùng lao về phía phòng anh.

Trong cơn giận dữ hoàn toàn không ý thức được, vì sao trong phòng Bùi Ôn Du lại không có người!

“Bùi Ôn Du, anh thật sự muốn trở thành người thực vật sao? Rõ ràng anh đã đồng ý sẽ chăm sóc cho con thật tốt, lời hứa trong miệng anh là như thế này sao?”

Sau khi tiến vào phòng bệnh, Tiết Huệ Vũ chỉ thấy Bùi Ôn Du đang lẳng lặng nằm trên giường, vẻ mặt tái nhợt.

Anh đeo máy thở oxy, ngón trỏ kẹp dụng cụ đo điện tâm đồ, mà trên màn hình cạnh giường cho thấy nhịp tim, nhịp thở, huyết áp, nồng độ oxy trong máu,… của anh yếu ớt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi.

Chết chính là sinh mệnh đi đến điểm kết thúc, cô hao hết sức lực muốn sống lại, mà anh lại khăng khăng muốn chết!

“Anh đặt tay lên ngực tự hỏi xem mình đã làm được gì? Con đã ba tuổi rồi mà vẫn chưa biết nói, anh có biết con vẫn luôn bị Trịnh Tuệ Văn bỏ thuốc không? Anh nhẫn tâm bỏ con mà rời đi như vậy sao? Anh nhẫn tâm để con bị những người gọi là thân thích ấy tùy ý bắt nạt như vậy ư? Để lại một đống lớn cục diện rối rắm, rồi cứ đi như vậy? Anh có biết sau khi anh chết, Bùi Dục Kỳ lớn lên sẽ trở thành người như thế nào không? Nếu anh còn có một chút lương tâm thì mau tỉnh lại cho tôi! Mau tỉnh lại ngay, anh có nghe thấy không?”

Tiết Huệ Vũ giận đến mức nói năng xằng bậy, hận không thể túm lấy bả vai của Bùi Ôn Du mà lay anh tỉnh, nhưng sợ những lời này bị người khác nghe được, nửa đêm khuya khoắt, cô hạ giọng xuống nghiến răng nghiến lợi nói bên tai Bùi Ôn Du!

Không phải nói những người hấp hối có thể nhận thức được hết những chuyện xảy ra xung quanh họ hay sao? Bùi Ôn Du, anh tốt nhất nên tỉnh lại ngay lập tức cho tôi và tự mình giải thích rõ ràng cho tôi biết trong ba năm rưỡi qua anh rốt cuộc đã làm gì!

“Nếu anh cứ dám chết như vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không để cho anh yên! Tôi có thành quỷ cũng sẽ không buông tha cho anh!”

Lúc hệ thống nhắc nhở cô có người đến gần, sau khi Tiết Huệ Vũ hung dữ ném xuống một câu cảnh cáo, liền thấy không kịp chạy thoát, chỉ có thể lén trốn vào trong toilet.

Bởi vì hoảng loạn chạy trốn nên Tiết Huệ Vũ không chú ý rằng trong lúc cô đang lén lút trốn đi, những ngón tay của Bùi Ôn Du đang nằm thoi thóp trên giường bệnh khẽ run lên vì lời cảnh cáo dữ dội của cô.

Sau khi Tiết Huệ Vũ trốn đi thì nhìn thấy một gã bác sĩ đeo khẩu trang mặc áo blouse trắng đi đến.

Y tá ở các cấp bậc khác nhau có thời gian kiểm tra phòng khác nhau, là y tá bậc nhất của người bệnh, khi thay dịch truyền sẽ do hệ thống tự động báo động để thông báo cho bàn y tá, đồng thời cần cách một tiếng phải đi kiểm tra phòng bệnh một lần.

Kiểm tra phòng việc để nắm bắt tình trạng và thay dịch truyền cho bệnh nhân là công việc của y tá, mà Bùi Ôn Du đang bị hôn mê sâu, đương nhiên là được hưởng dịch vụ chăm sóc 24/7 bởi một y tá chuyên nghiệp.

Mà y tá chăm sóc Bùi Ôn Du đúng là Đổng Lệ Mai.

Cái cô Đổng Lệ Mai này cũng thật hài hước, ngoài miệng nói muốn chăm sóc Bùi Ôn Du thật tốt, kết quả hơn nửa đêm lại chẳng thấy ở trong phòng bệnh của anh, thậm chí còn gọi một bác sĩ nam đến đổi dịch truyền thay cho mình…… Đây là cái gọi là tình yêu dành cho Bùi Ôn Du đó hả?

Tiết Huệ Vũ nhịn không được nội tâm điên cuồng phỉ nhổ Đổng Lệ Mai giả vờ giả vịt, lại chợt nghĩ đến túi dịch truyền của Bùi Ôn Du chỉ mới truyền được một nửa…… Vậy vì sao nửa đêm bác sĩ lại đến đây? Chẳng lẽ là điện tâm đồ báo động?

Tiết Huệ Vũ nhất thời lo lắng, nhưng vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nửa bên mặt của người bác sĩ nam kia.

Bởi vì hắn đeo khẩu trang nên Tiết Huệ Vũ luôn cảm thấy người bác sĩ nam này có hơi quen mắt…… Ngay khi hắn cầm túi dịch truyền trên tay muốn thay cho Bùi Ôn Du, Tiết Huệ Vũ chợt ý thức được, người đàn ông này…… Chính là người đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang đã phá xe của Bùi Ôn Du!

Vì sao hắn lại xuất hiện trong phòng bệnh này! Vì sao lại mặc áo blouse trắng của bác sĩ! Đây là khu bệnh VIP! Không thể vào nếu không có thẻ!

Trái tim Tiết Huệ Vũ đột nhiên run lên, sau khi nhận ra đối phương có ý muốn đầu độc Bùi Ôn Du, cô vội lao ra khỏi toilet, cầm lấy chiếc ly trên bồn rửa mặt và ném vào sau ót của tên đàn ông kia!

Gã đàn ông không ngờ trong phòng còn có người khác, bị cái ly thủy tinh mà Tiết Huệ Vũ dùng hết sức lực ném qua va trúng, cơn đau dữ dội khiến túi truyền dịch trong tay hắn sắp treo lên rơi ra, rớt xuống mặt đất.

“Phanh ——”

“Bang ——”

Ly thủy tinh rơi xuống đất phát ra âm thanh giòn giã, một giây sau, chỉ thấy một người phụ nữ trẻ đột nhiên từ bên cạnh lao về phía giường bệnh, sau khi dùng chân đá văng túi truyền dịch rơi trên đất, liền với tay ấn vào nút vuông ở góc đầu giường.

Tiếng chuông kết nối với bàn y tá lập tức vang lên!

Mắt thấy chuyện sắp thành công mà nửa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim ngáng chân, ánh mắt gã đàn ông rét lạnh, không nói hai lời liền rút ra một con dao từ trong ngực, rồi hướng mũi nhọn lạnh băng vào Tiết Huệ Vũ.

Tiết Huệ Vũ không ngờ đối phương lại bạo gan như vậy! Sau khi cô ấn nút gọi người mà hắn vẫn không thèm chạy trốn lại còn rút ra một con dao!

Là muốn giết cô diệt khẩu sao?!

Nghĩ đến chuyện trong 100 ngày này dù có bị thương thế nào cũng sẽ không chết, Tiết Huệ Vũ không nhượng bộ chút nào, anh dũng hy sinh che chở trước giường bệnh của Bùi Ôn Du.

Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, dùng giọng bình tĩnh thuyết phục: “Vừa rồi anh cũng thấy, tôi đã ấn chuông rồi, cũng đã báo nguy, rất nhanh thôi sẽ có người chạy đến, anh trốn đường nào cũng không thoát đâu. Bây giờ mà rút dao nhắm về phía chúng tôi là tội càng thêm nặng, nếu không muốn ngồi tù lâu dài thì hãy suy nghĩ cho kỹ, bây giờ hãy vứt dao trong tay xuống rồi giơ hai tay qua đỉnh đầu, chờ cảnh sát đến, tôi nhất định sẽ cầu tình cảnh sát cho anh một hình phạt nhẹ hơn. ”



Người này chính là người đã động tay động chân với xe của Bùi Ôn Du!

Trong cốt truyện ban đầu, hắn chính là hung thủ đã sát hại Bùi Ôn Du! Nếu không phải cô cứu Bùi Ôn Du, thì anh đã chết từ lâu rồi! Nhưng hắn còn chưa buông tha cho Bùi Ôn Du hôn mê sâu, lại to gan lớn mật mò vào bệnh viện muốn giết người diệt khẩu!

Tiết Huệ Vũ đương nhiên sẽ không cầu tình cho hắn, trái lại chờ đến khi cảnh sát đến, cô nhất định sẽ vạch trần đủ loại hành vi phạm tội của hắn. Bây giờ tất cả đều là kế sách ứng phó tạm thời, bởi vì Tiết Huệ Vũ muốn từ trong miệng hắn tìm hung thủ thật sự đứng sau màn!

Bao gồm cả Bùi Vĩnh Ngọc trong trại tạm giam, đến tột cùng còn ai muốn Bùi Ôn Du chết nữa!

Không ngờ sự trì hoãn của Tiết Huệ Vũ không làm dao động được đối phương, chỉ thấy hắn mặt không đổi sắc đâm dao về phía cô.

Nhìn thế nào đi nữa, cũng là sát thủ chuyên nghiệp giết người không chớp mắt!

Trong lòng Tiết Huệ Vũ lộp bộp một chút:【Hệ thống, không phải tôi đã ấn nút gọi người rồi sao? Sao chẳng thấy ai đến hết vậy!】

Bình thường khi nhấn nút báo, nhóm y tá sẽ chạy đến phòng bệnh rất nhanh, nhưng vì sao Đổng Lệ Mai luôn lo lắng cho Bùi Ôn Du lại không thấy xông đến ngay lập tức!

【Các y tá ở tầng này đều đã trúng thuốc mê, giờ đã hôn mê hết rồi.】

【!!! Vậy sao cậu không nói sớm! Còn bảo vệ thì sao?! Theo dõi camera giám sát hẳn là có thể nhìn thấy được động tĩnh bên này đúng không!】

【Video giám sát ở tầng này đã bị thay đổi.】

Thảo nào đối phương lại trực tiếp rút dao ra, tầng bệnh VIP này chỉ có Bùi Ôn Du và Bùi Dục Kỳ, dưới tình huống nhóm y tá đều bị hạ thuốc, căn bản không cần lo sẽ có người phát hiện! Trước khi hắn đến diệt khẩu đã làm tốt công tác chuẩn bị!

Trái lại, hắn cần phải diệt khẩu cô, bởi vì cô đã nhìn thấy hắn! Dù rằng hắn đang đeo khẩu trang!

“Bang ——”

Tiết Huệ Vũ lấy gối đầu chắn trước người, một dao này đâm mạnh vào gối, lông vũ trong gối bay tán loạn, mũi dao xuyên qua gối đâm vào tay trái của Tiết Huệ Vũ rồi kẹp dính vào gối.

Lòng bàn tay bị cắt thành một lỗ, nhưng Tiết Huệ Vũ không rảnh bận tâm đến đau đớn. Cô cắn chặt hàm răng, dùng tay vặn gối đầu thành một sợi dây thừng, gắt gao kẹp chặt con dao vào trong gối!

Thể lực nam nữ cách xa nhau, làm sao sức mạnh của một người phụ nữ có thể sánh được với sức mạnh của một người đàn ông trưởng thành, dù thể lực của vũ công ba lê tốt hơn rất nhiều so với người bình thường, nhưng làm thế này cũng chỉ như muối bỏ biển.

Nhưng —— phía sau Tiết Huệ Vũ chính là Bùi Ôn Du, chỉ cần cô né tránh hoặc buông lỏng tay thì giây tiếp theo người bị đâm chắc chắn là Bùi Ôn Du! Nhất định phải kéo dài thời gian chờ người đến!

【Hệ thống, giúp tôi liên hệ với bảo vệ!】

【Xin lỗi ký chủ, vì công bằng và công lý, hệ thống hồi sinh dành cho người qua đường sẽ không cung cấp bất kỳ bàn tay vàng nào cho ký chủ, xin ký chủ vui lòng tự mình hoàn thành nhiệm vụ hồi sinh.】

Vẫn là lời từ chối máy móc như cũ, Tiết Huệ Vũ giận dữ nói:【Này mà cũng được tính là bàn tay vàng cái rắm, không thể liên hệ bảo vệ thì sửa chữa hệ thống giám sát để bảo vệ phát hiện, thế này cũng không được sao! Không phải chính cậu đã nói ư! Nếu Bùi Ôn Du chết, thì nhiệm vụ hồi sinh của tôi gần như không có khả năng thành công!】

Hệ thống không thể trợ giúp ký chủ, nhưng giờ phút này tính mạng của ký chủ và Bùi Ôn Du đang bị đe dọa, sau khi xâm nhập vào hệ thống giám sát và kiểm tra một vòng, hệ thống do dự một lúc rồi vẫn diệt virus và nói:【 Hiện giờ đã sửa lại hệ thống giám sát của tầng này cho ký chủ.】

Người đàn ông không thể rút dao lại, ánh mắt tức khắc trầm xuống, hắn trực tiếp đâm thẳng sang bên trái rồi mạnh mẽ cắt về phía cổ của Tiết Huệ Vũ với sắc mặt không hề thay đổi!

“Ba —— ba —— ba ——”

Một cắt sạch sẽ lưu loát ——

Đó là âm thanh vải gối bị xé toạc.

Cái cổ mỏng manh yếu ớt ồ ạt phun ra máu tươi, người đàn ông chỉ nhìn thấy người phụ nữ dám can đảm chống lại hắn ngã xuống đất như một vũng bùn.

Miệng vết thương không tính là sâu, để đề phòng, hắn cúi xuống định đâm cho người phụ nữ đang hôn mê thêm một dao.

Nhưng giây tiếp theo, một cơn đau đột ngột ở bụng khiến hành động của hắn nháy mắt trở nên cứng đờ.

Hắn sững sờ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy người phụ nữ vừa rồi rõ ràng bị hắn cắt cổ họng đã ngất đi thế nhưng đang cầm một mảnh thủy tinh vỡ sắc nhọn trong tay và đâm hơn phân nửa vào bụng hắn.

Trong khoảnh khắc hắn cúi đầu, liền mạnh mẽ rút mảnh thủy tinh vỡ đang đâm vào bụng hắn ra!

Máu lập tức phun ra ồ ạt, cổ cô dính đầy máu, nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt đen như một đầm nước, hoàn toàn không giống phản ứng của người bình thường sau khi cổ họng bị cắt đứt.

Mùi máu tanh nồng nặc xộc thẳng vào mắt và mũi, hình ảnh quỷ dị trước mắt, người phụ nữ quỷ dị khiến da đầu hắn tê dại, hắn không rảnh bận tâm đến nhiệm vụ nữa, một phen đẩy Tiết Huệ Vũ ra, che lại vết thương đang chảy máu và lao ra khỏi cửa.

Trong lúc Tiết Huệ Vũ và người đàn ông đang đánh nhau trong phòng, sau khi hệ thống giám sát được khôi phục, nhận thấy chuông báo động của Bùi tổng vẫn luôn kêu liên tục, mà hai nữ y tá lại ghé vào bàn nằm bất động, nhân viên bảo vệ vội vàng chạy tới hiện trường ngay lập tức.

Không ngờ vừa đến tầng này, chỉ thấy một người đàn ông xa lạ mặc áo blouse trắng cả người bê bết máu từ trong phòng Bùi tổng lao ra, máu trong người hai nhân viên bảo vệ lập tức đông cứng, nhiều đoạn video về vụ tai nạn của Bùi tổng tràn vào đại não, họ hoảng sợ đến mức lập tức rút dùi cui an ninh ra, một người vội đuổi theo nghi phạm đồng thời kêu gọi sự hỗ trợ từ đồng đội qua bộ đàm.

Người còn lại hãi hùng khiếp vía mà chạy đến phòng của Bùi tổng, vừa bước vào chỉ thấy căn phòng hỗn độn, một cô gái đang ôm cổ mình, cả người đều là máu nằm ngã trên mặt đất.

“Phòng 504, có người bị thương!”

Nhân viên bảo vệ hốt hoảng bước tới, dùng bộ đàm báo tin có người bị thương. Thấy vậy, Tiết Huệ Vũ đang nằm gục trên đất từ từ ngồi dậy, ôm lấy cổ dựa vào tường nhẹ giọng nói: “Có người giả danh bác sĩ muốn thay dịch truyền cho Bùi tổng, tôi trùng hợp nhìn thấy……”

Cô chỉ vào túi dịch truyền mà mình đã đá vào góc, nói: “Túi dịch truyền này chắc chắn chứa bằng chứng về việc độc chết Bùi tổng.”

Chuyện Bùi tổng suýt chút nữa bị hạ độc, mặc dù bệnh viện đã tận hết mọi khả năng để phong tỏa tin tức, nhưng vẫn bị lan truyền nhanh chóng trên mạng xã hội. Nghi phạm nhảy xuống lầu và bị bắt, Chu Khải Hoa trong lúc ngủ mơ cũng bị đánh thức, sắc mặt trắng bệch vội chạy đến bệnh viện.

Mà Tiết Huệ Vũ cũng được nâng lên giường bệnh và đẩy đến phòng cấp cứu.

Vết thương đẫm máu trên cổ Tiết Huệ Vũ đã ngừng chảy máu trên đường đưa đến phòng cấp cứu, bởi vì dọc theo đường đi cô vẫn luôn dùng tay ấn, nên không ai biết miệng vết thương trên cổ cô sâu đến mức nào. Bác sĩ nhìn hai lần, thấy máu đã ngừng chảy, cũng nghĩ đó chỉ là vết cắt bằng đầu dao, sau khi lau cổ và lòng bàn tay bị thương của Tiết Huệ Vũ bằng povidone để sát trùng vết thương, thì bôi một ít thuốc mỡ chống viêm.

Tiếp theo, dùng băng gạc vô trùng băng lại miệng vết thương và tiêm phòng uốn ván cho Tiết Huệ Vũ.

【Ký chủ, số liệu các hạng mục của ngài đều không bình thường, nhịp tim đập quá nhanh……】

Đôi tay nhợt nhạt ấn nhẹ lên miếng gạc vô trùng trên cổ, dường như vẫn còn lưu lại cảm giác đau đớn do lưỡi dao sắc bén chém qua, sau đó cảm nhận đau đớn sâu sắc đã bị hệ thống chặn lại…… Không còn cảm giác được bất kỳ cơn đau nào nữa, nhưng cảm giác sợ hãi vẫn còn kéo dài như cũ.



Tiết Huệ Vũ hít sâu một hơi, lại từ từ thở ra. Nửa ngày sau mới cúi đầu nói:【Bị cắt cổ họng sao có thể chẳng có việc gì được chứ…… Tôi cũng sợ mà…… Suýt chút nữa là chạm đến động mạch chủ rồi!】

Đừng nhìn Tiết Huệ Vũ thập phần anh dũng vận lộn một chọi một cùng tên côn đồ, thật ra trong lòng cô sợ chết khiếp, lúc mũi dao hướng tới trái tim cô, chẳng khác nào một bàn tay to lớn vô hình hung ác bóp cổ cô.

【Nếu ký chủ đã sợ hãi như vậy, vì sao ngay từ đầu không tránh đi?】

Đối mặt với câu hỏi ngu ngốc của hệ thống, Tiết Huệ Vũ cười khổ nói:【Nếu tôi tránh, Bùi Ôn Du sẽ chết. Nhưng tôi sẽ không chết.】

【Không, phải nói là, tôi đã chết rồi, bị đâm một dao dù sao cũng không tổn hại gì.】

Tiết Huệ Vũ rất luyến tiếc mạng sống của mình.

Bởi vì là diễn viên múa ba lê, cô không cho phép trên người mình có một vết sẹo xấu xí nào, một chút trầy xước cũng không được, nhưng bây giờ, trên cổ cô bị cắt một vết dao, lòng bàn tay cũng bị rạch một nhát.

Cô chưa từng nghĩ vì để bảo vệ Bùi Ôn Du mà mình có thể làm tới mức này…… Hẳn là vì có bàn tay vàng không chết nên cô mới can đảm như vậy…… Nếu cô còn sống, chắc chắn sẽ bỏ chạy trước tiên……

Vợ chồng vốn là chim liền cánh, gặp tai họa thì mạnh ai nấy bay! Cô không thể vì Bùi Ôn Du mà hy sinh cả tính mạng của mình!

Cô cứu Bùi Ôn Du chỉ là vì…… Cô đã chết rồi mà thôi.

Cô cần dựa vào Bùi Ôn Du mới có thể sống lại…… Bé con cũng không thể bởi vì bố mẹ đều chết mà hắc hóa trở thành nhân vật phản diện……

Tiết Huệ Vũ cứ như vậy mà tự giải thích cho hành vi bất thường vừa rồi của mình, nhưng tay cô vẫn luôn nhẹ nhàng run rẩy.

Lại nghe thấy hệ thống đột nhiên nói:【Tôn chỉ của nhiệm vụ hồi sinh là không được làm bất cứ hành vi nào phạm pháp, nhưng loại hành vi tự vệ này là hợp pháp.】

【Ting! Chúc mừng ký chủ nhận được 2 điểm hồi sinh vì đã hy sinh bản thân để bảo vệ Bùi Ôn Du, hãy tiếp tục cố gắng!】

【Chỉ có 2 điểm thôi……】Tiết Huệ Vũ ôm trán không nói nên lời,【Tôi đều đã bị cắt cổ, dù sao cũng cảm thấy có chút hụt hẫng…… Tiêu chí đánh giá rốt cuộc là gì, có phải vì vừa rồi tôi nhờ cậu giúp nên ảnh hưởng đến điểm hồi sinh không? Thật khiến người khác khó hiểu……】

Với tư cách là nhân chứng duy nhất, sau khi xác định Tiết Huệ Vũ khỏe mạnh về thể chất và tinh thần có thể lập biên bản, hai cảnh sát điều tra vụ án đã tìm tới Tiết Huệ Vũ để hỏi về tiền căn hậu quả lúc vụ việc xảy ra.

“Lúc 9 giờ tối, khi tôi dỗ Dục Kỳ ngủ cũng vô tình ngủ quên, lúc tỉnh dậy thì đã là rạng sáng, trên đường trở về phòng mình, tôi nhìn thấy một bác sĩ nam cầm túi truyền dịch đi đến trước phòng bệnh của Bùi tổng…… Việc thay túi truyền dịch luôn là việc của y tá Đổng, hơn nữa vị bác sĩ nam này là bác sĩ mà tôi chưa gặp bao giờ, cảm thấy hơi quái lạ nên nhìn thêm vài lần, không ngờ nhìn thấy trong túi hắn lại giấu một con dao nhỏ…… Bác sĩ không thể bất chấp quy định mà mang theo dụng cụ sắc bén như vậy được, hơn nữa lo lắng túi truyền dịch trong tay hắn có độc, nên tôi đã cầm chiếc cốc thủy tinh trong toilet lên ném qua, sau đó bấm chuông báo động……”

Tiết Huệ Vũ nửa thật nửa giả nói rằng cô đã phát hiện ra một số hành vi bất thường của nghi phạm, dù sao nghi phạm nhảy lầu bị thương nặng hôn mê hiện giờ cũng không phát hiện được cô đang nói dối.

Lúc làm xong ghi chép thì đã hơn ba giờ.

Sau khi nhìn thoáng qua Bùi Dục Kỳ để chắc chắn rằng bé không bị đánh thức bởi tiếng ồn bên ngoài, Tiết Huệ Vũ cả người mệt mỏi xụi lơ trên giường bệnh của mình, trong đầu lại đột nhiên vang lên âm thanh thông báo của hệ thống.

【Ting! Chúc mừng ký chủ nhận được 5 điểm hồi sinh, hãy tiếp tục cố gắng!】

【Tại sao giá trị hồi sinh lại đột nhiên tăng 5 điểm?!】Tiết Huệ Vũ kinh ngạc đến mức đột nhiên ngồi bật dậy khỏi giường, vết thương trên cổ lập tức đau nhức.

Vừa rồi cô liều mạng làm việc chăm chỉ mới chỉ đạt được 2 điểm thôi!

【Bùi Ôn Du tỉnh rồi.】

Hóa ra 5 điểm giá trị hồi sinh này là do Bùi Ôn Du tỉnh dậy…… Tiết Huệ Vũ cũng không nghĩ nhiều đến ý nghĩa của 5 điểm giá trị hồi sinh này, thay vào đó tảng đá lớn treo lơ lửng trong lòng cô cuối cùng cũng rơi xuống.

Cô thì thào nói nhỏ:【Tôi xả thân cứu sống anh ta hai lần, nếu anh ta tỉnh lại mà không cho tôi thêm điểm giá trị hồi sinh, vậy tôi cũng thật sự lỗ lớn rồi……]

Hệ thống:【……】

Hệ thống vốn tưởng rằng Tiết Huệ Vũ sẽ đến thăm Bùi Ôn Du đã tỉnh lại, lúc đang có đôi lời muốn nói, thì thấy Tiết Huệ Vũ lột băng gạc trên cổ và lòng bàn tay ra, đột nhiên hỏi:【Hệ thống, vết thương của tôi có được chữa lành trước khi trời sáng không?】

Cô nhìn vết sẹo xấu xí trên lòng bàn tay, chợt lo lắng nói:【Tôi sợ bị cục cưng nhìn thấy, không muốn khiến bé lo lắng.】

【Mặc dù vết thương mau lành hơn người bình thường nhưng cũng cần có thời gian. Trước khi trời sáng đã khỏi hẳn sẽ khiến người khác nghi ngờ.】

Tiết Huệ Vũ dán miếng gạc lại như ban đầu:【Cậu nói đúng…… Vậy ngày mai tôi đi gặp bé con sẽ mặc áo cao cổ và đeo bao tay vậy……】

Tiết Huệ Vũ luôn cảm thấy cô là kiểu người luôn lấy mình là trung tâm, là người ích kỷ, nhưng sau khi chết, cô mới nhận ra cô cũng có người mà mình quan tâm và cũng có người quan tâm đến cô……

Vậy nên cô phải sống lại……

【Hệ thống……】

Chờ thật lâu không đợi được nửa câu nói sau của ký chủ, hệ thống 1070 nhịn không được mở miệng:【Mời ký chủ nói.】

Chỉ thấy Tiết Huệ Vũ đã nằm nghiêng trên giường bệnh ngủ say rồi.

Những vết sẹo ngoằn ngoèo trên cổ và lòng bàn tay cô, trước khi trời sáng không có cách nào khôi phục lại như lúc đầu.

Ngay khi ký chủ bị cắt cổ họng, hệ thống vốn đã phá lệ đặc biệt buff cho ký chủ được đông máu nhanh và tấm chắn giảm đau, hiện giờ chần chờ một chút lại gõ thêm một ít mã số.

Giây tiếp theo, cổ và lòng bàn tay của Tiết Huệ Vũ đã sạch sẽ không còn chút vết sẹo.

Hệ thống phản ứng lại bản thân mình đang làm gì thì dữ liệu hỗn loạn trong một phút, sau khi tự diệt virus cho mình một tiếng đồng hồ, lại nghiêm túc báo cáo thao tác sai lầm của mình cho hệ thống chủ.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Giá trị hồi sinh: 20/100

Hệ thống: Tôi bị nhiễm virus qwq

Sau khi mỹ nam ngủ trong rừng ngủ hơn chục chương, cuối cùng cũng đã tỉnh dậy!! Nhưng trong nhiều bình luận như vậy, chỉ có 3 người nhắc đến anh ấy!! Ban đầu tôi còn lo nam chính biến mất quá nhiều có thể khiến mọi người nhớ nhung hay không, nhưng tôi đã đánh giá cao cảm giác tồn tại của anh ấy rồi!!!

Bé con mới là nam chính thật sự của quyển truyện này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.