Ngu Duy và Ngu Thừa Diễn đành phải ở lại khách đ**m thêm một ngày để Ngu Duy làm quen với việc kiểm soát đuôi của mình.
Trong kết giới tràn ngập yêu khí, Ngu Thừa Diễn lại đặt thêm vài tầng nữa để tránh bị các tu sĩ bên ngoài phát hiện.
Đến chiều, Ngu Duy cuối cùng cũng có thể điều khiển đuôi một cách tự nhiên. Ngu Thừa Diễn ngồi một bên, nhìn nàng lúc thì để lộ tất cả đuôi, lúc thì thu lại vài cái, lúc lại thả ra, chơi không biết chán.
Nhìn tiểu yêu miêu với mái tóc trắng xóa, Ngu Thừa Diễn lo lắng nói: "Tóc của ngươi có thể biến lại như cũ không?"
Tóc trắng quả thật rất đẹp, đặc biệt là tóc của Ngu Duy mượt như lụa, thiên về màu bạc, mang một cảm giác thánh khiết cao quý, giống như tiên linh hoa sen băng trên đỉnh núi tuyết vậy.
Nhưng màu tóc này mang lại cảm giác dị tộc quá rõ ràng, ở tu chân giới sẽ rất dễ gây sự chú ý của người khác.
Ngu Duy suy nghĩ một lát, nàng nín thở tập trung, mái tóc bạc dần biến trở lại màu đen, đuôi và tai cũng thuận lợi thu vào.
Ngu Thừa Diễn thở phào nhẹ nhõm, đợi đến khi xác nhận Ngu Duy đã trở lại dáng vẻ ban đầu, họ mới xuống lầu trả phòng, tiện thể cũng bồi thường cho khách đ**m một cái bàn.
"Chúng ta đến hướng đó xem sao." Ngu Duy nói: "Ta thấy có rất nhiều sát khí đều đang đổ về phía đó."
Ngu Thừa Diễn dĩ nhiên không có ý kiến gì.
Lúc vừa trả phòng, hắn đã xin chưởng quỹ một tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066918/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.