Đêm dần khuya, Ngu Duy ngủ đến say sưa. Trong mộng, hồn phách của nàng dường như lìa khỏi cơ thể, ngày càng nhẹ bẫng.
Nàng bay ngày càng cao, giữa không trung, nàng nhìn xuống toàn bộ tiên thành trên mặt đất.
Các thị trấn của tu chân giới luôn náo nhiệt không kể ngày đêm, dù đã là nửa đêm về sáng, trên đường phố vẫn người qua kẻ lại. Nhưng trong tầm nhìn của Ngu Duy, thứ nàng thấy không còn là người mà là từng khối năng lượng với đủ loại màu sắc.
Giống như khi Tạ Kiếm Bạch bị mù nhưng vẫn có thể dùng cách cảm nhận sức mạnh sinh mệnh để xây dựng tầm nhìn để "nhìn thấy" người khác, cảnh tượng hiện ra trước mắt Ngu Duy lúc này cũng tương tự.
Nàng không chỉ có thể nhìn thấy sức mạnh sinh mệnh mà thậm chí còn có thể nhìn thấy một phương diện bí ẩn hơn của những sinh mệnh này.
Những hài tử vô tư lự, những tiểu thị thật thà chăm chỉ, những đệ tử trẻ tuổi từ nhỏ đã một lòng đơn thuần tu luyện... màu sắc của họ trông rất nhạt.
Cũng có những tu sĩ độc hành che mặt, trên người họ dính đầy huyết sắc và hắc khí.
Với một hung thú ăn khí tức tiêu cực làm thức ăn, không có bí mật của ai có thể che giấu qua mắt nàng.
Những luồng sức mạnh sinh mệnh đủ màu sắc xuyên qua tiên thành, cuối cùng hợp lại với nhau như một dòng sông chảy không ngừng.
Con mèo trắng lơ lửng giữa không trung cúi đầu, nó chăm chú nhìn cảnh tượng bên dưới, thỉnh thoảng thấy những màu sắc đang trôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066917/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.