Thật ra Ngu Duy không phải là đói thật, nàng chỉ đơn thuần là thèm ăn mà thôi. Đặc biệt là vừa rồi ở quá gần Tạ Kiếm Bạch, chỉ cần nhìn khuôn mặt y, nàng đã có chút không kiểm soát được h*m m**n ăn uống của mình.
Bây giờ kéo giãn khoảng cách ra xa, nàng cũng đỡ hơn nhiều rồi.
Ngồi cách một Ngu Thừa Diễn, ánh mắt Ngu Duy lại không nhịn được mà dao động trên khuôn mặt hai người họ. Nàng quá dễ bị chuyển chủ đề, đến mức câu hỏi 'hai người là huynh đệ sao' của ngày hôm qua đến giờ vẫn chưa có ai trả lời.
Có lẽ ánh mắt của nàng quá nóng bỏng, Tạ Kiếm Bạch im lặng một chút sau đó y cất lời: "Nhắm mắt lại, tập trung sự chú ý vào bụng của ngươi."
Câu nói này quả thực quá đỗi quen thuộc, trước đây Ngu Thừa Diễn đã bắt nàng làm như vậy vô số lần rồi.
Nghĩ đến những lần tu luyện thất bại và khó khăn trước đây, Ngu Duy có chút kháng cự: "Trước đây ta đã thử rồi, lần nào cũng thất bại."
"Lần này sẽ không." Giọng Tạ Kiếm Bạch trong trẻo và lạnh lùng nhưng không có cái lạnh như gió bấc tuyết sa ngày thường, giọng điệu y vì ôn hòa mà tỏ ra nhẫn nại và bình tĩnh: "Ngươi không cần cảm nhận chân khí, chỉ cần cảm nhận sức mạnh bên trong cơ thể mình là được."
Thật ra bây giờ nghĩ lại, bắt một hung thú lấy cảm xúc tiêu cực và sát khí làm thức ăn đi tu luyện chân khí, quả thực có chút làm khó người khác rồi.
Ngu Duy lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066912/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.