Ngu Duy vẫn đang thích nghi với cơ thể của mình, đầu óc nàng có chút mơ hồ, nàng nhìn Ngu Thừa Diễn xông tới, trong phút chốc như thể nhìn thấy một Tạ Kiếm Bạch khác.
Khoan đã...?!
Lúc bị Ngu Thừa Diễn kéo sang một bên, Ngu Duy nhìn chàng thanh niên không chớp mắt. Nàng không biết rằng, Tạ Kiếm Bạch cũng đang dùng ánh mắt y hệt để nhìn hắn.
Ngu Thừa Diễn bị phụ mẫu dùng cùng một ánh mắt khó hiểu để săm soi, cảm giác đó khiến lông tơ sau gáy hắn dựng đứng cả lên.
"Hai, hai người có ánh mắt gì thế?"
Hắn nhìn Ngu Duy rồi lại nhìn Tạ Kiếm Bạch, không thể tránh khỏi việc nhìn thấy những vết thương chằng chịt trên cổ nam nhân, trông vô cùng thảm thương.
Mẫu thân hắn rốt cuộc đã thức tỉnh như thế nào vậy!
Ngu Duy nhìn Ngu Thừa Diễn một lúc lâu rồi cũng quay đầu nhìn Tạ Kiếm Bạch, sau đó nàng kinh ngạc nói: "Hai người trông giống nhau thật đấy! Hai người là huynh đệ sao?"
Tạ Kiếm Bạch và Ngu Thừa Diễn: ...
Một bầu không khí kỳ quái bao trùm giữa hai nam nhân, thế mà Ngu Duy ở giữa lại không hề hay biết.
Ngu Thừa Diễn là người quay mặt đi trước, hắn ngượng ngùng nói: "Ngươi nhìn thấy rồi sao?"
"Ừm." Tạ Kiếm Bạch đáp.
Ngu Thừa Diễn không nói gì thêm, hắn kéo tay Ngu Duy, không tự nhiên mà nói: "A Duy, đi thôi."
"Không đi cùng nhau sao?" Ngu Duy quay đầu lại, lưu luyến nhìn về phía "phiếu cơm" vừa đẹp trai vừa thơm ngon của mình, cố gắng tranh thủ nói: "Cùng về môn phái đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066911/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.