Ngu Duy chưa từng nhìn thấy thành trấn của loài người.
Khi còn ở thế gian, nàng chỉ sống ở vài ngôi làng hẻo lánh nơi biên giới. Phàm là người thường có chút năng lực sẽ không ở lại những nơi gần yêu giới như vậy, trong làng đa phần chỉ có người già yếu bệnh tật, ngay cả thanh niên trai tráng cũng rất ít.
Sau đó nàng lại được đệ tử Huyền Thiên trực tiếp đưa về Huyền Thiên Tông, tuy trong môn phái đông người nhưng đều bị quản thúc một cách thống nhất, trang phục và thời gian sinh hoạt của mọi người đều giống hệt nhau, cho nên thực ra Ngu Duy chưa từng được thấy người thường sống như thế nào.
Bây giờ, nàng đang ở giữa một tiên thành náo nhiệt và rộng lớn, ở đây không nghe thấy âm thanh tự nhiên của núi sông, chỉ có vô số tiếng ồn ào tràn ngập vào tai nàng.
Những cửa hàng chuyên dành cho tu tiên giả trong tiên thành đều lơ lửng giữa không trung, luôn có tu tiên giả đi qua từ phía trên, điều này khiến Ngu Duy chỉ cảm thấy xung quanh mình trên dưới trái phải đều là người, cảm giác không nơi nào để trốn khiến mèo thực sự không có cảm giác an toàn.
Sau khi biến lại thành người, Ngu Duy vẫn bám chặt lấy tay áo của chàng trai. Nhưng dù nàng cố gắng thu nhỏ sự hiện diện của mình thế nào, số người nhìn họ trên đường vẫn ngày một đông.
Bị người qua đường chú ý một cách khó hiểu, nếu Ngu Duy vẫn là một con mèo, có lẽ lúc này lông của nàng đã dựng đứng lên vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066887/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.