Chương trước
Chương sau


"... Bud đang bị công chúa bị truất ngôi bắt làm con tin?"

- Đúng vậy, thiếu gia.

Nụ cười hiền lành của Ron không đọng trong đầu Cale nữa.

Alberu xác nhận Raon và Ron không nhìn thấy căn phòng đá ngầm khi họ đang ở giữa cầu thang và bắt đầu nói với Cale đang trầm tư.

"Elisneh Đệ nhất, quốc vương hiện tại của Vương quốc Molden, lên ngôi vào đầu những năm ba mươi của cô ấy. Cô ấy được cho là đã sử dụng khả năng lãnh đạo tuyệt vời của mình để biến Vương quốc Molden trở thành vương quốc hùng mạnh như ngày nay."

- Đúng vậy, thưa điện hạ.

Ron đồng ý với Alberu.

Alberu dựa vào tường tiếp tục nói.

"Có rất nhiều người ở Đông lục địa coi Vương quốc Roan là Vương quốc Molden thứ hai."

Đã có những đợt bàn tán về việc Vương quốc Roan tương tự như Vương quốc Molden vì cả hai quốc gia đều có một người trẻ tuổi lên nắm quyền và phát triển quốc gia của họ thành một vương quốc hùng mạnh.

"Nhưng có một điều khác biệt."

- Đó là vấn đề thừa kế.

Alberu mỉm cười và thản nhiên nhận xét về phía Ron.

"Có vẻ như ông khá hiểu biết về tình hình của Đông lục địa."

- Không nhiều lắm, thưa điện hạ.

Ron giả vờ như không biết gì và ngừng nói.

Alberu lặng lẽ quan sát ông ta một lúc trước khi tiếp tục nói. Anh tiếp tục giải thích cho Cale.

"Ban đầu, có hai ứng cử viên quốc vương đã chiến đấu ác liệt để giành lấy ngai vàng của Vương quốc Molden."

- Đó không phải là một cuộc chiến nhiều vì Elisneh Đệ Nhất vượt trội về mọi mặt.

"Chính xác."

Trí thông minh, sức mạnh, lai lịch của họ hàng bên ngoại, số lượng người tình nguyện đi theo, và tài sản. Elisneh vượt trội trong mọi hạng mục.

"Elisneh Đệ nhất từ đầu đến cuối... Thể hiện sự vượt trội về mọi mặt và lên ngôi. Tuy nhiên, có một thời điểm khi em gái của cô ấy, Công chúa Jopis, đe dọa việc giữ ngai vàng của Elisneh Đệ nhất."

"... Jopis."

Cale lầm bầm cái tên đó.

"Đúng. Công chúa Jopis. Không giống như những người khác, cô ấy hung hãn cố gắng đánh bại Elisneh Đệ nhất. Tuy nhiên, có tin đồn cô ấy sống lặng lẽ sau khi thua trận. Chà, cô ấy chỉ có thể sống lặng lẽ như đã bị lưu đày."

Trừ khi người thừa kế ngai vàng được xác định sớm như với Alberu, chỉ còn lại hai lựa chọn cho những người khác đã chiến đấu cho đến cuối cùng.

Chết hoặc lưu đày. Nếu họ chọn cuộc sống lưu đày, họ phải sống phần đời còn lại của mình im lặng như một con chuột bị giám sát.

"... Thành thật mà nói, ta vẫn không biết tại sao Jopis lại cố gắng chống lại Elisneh Đệ nhất."

Điều này là do chiến thắng của Elisneh Đệ nhất gần như đã được đảm bảo.

"Hơn nữa, hai người họ là ruột thịt. Thậm chí không phải là chị em cùng cha khác mẹ."

"Chị em ruột?"

"Đúng vậy, đó là lý do tại sao Jopis thậm chí không thể nhận được sự hỗ trợ từ họ hàng bên ngoại của cô ấy. Tất cả đều ủng hộ Elisneh."

Alberu nghiêng đầu sang một bên.

Anh đã thu thập thông tin về Vương quốc Molden sau khi Cale nói với anh về Vương quốc Molden và Ảo ảnh sư lần trước.

"Hơn nữa, hai người họ được cho là có mối quan hệ rất tốt với nhau cho đến khi Jopis đột ngột bắt đầu tranh giành ngai vàng. Họ hàng bên ngoại của Jopis và Elisneh vẫn không biết tại sao Jopis lại đột ngột nổi loạn chống lại chị gái mình."

"...Có thật không?"

Đôi mắt của Cale mờ đi. Alberu nhìn về phía Cale và đáp lại.

"Ta đoán cậu cũng cảm thấy điều tương tự như ta đã cảm thấy khi kể cho cậu nghe về điều đó."

Alberu nhìn về phía Cale, Raon và Ron, tiếp tục.


"Có cảm thấy kỳ lạ không?"

"Vâng."

Cale bắt đầu nghĩ về Bud.

"Vua lính đánh thuê, Bud không phải là tên nói dối. Anh ấy nói với tôi sẽ lấy thông tin về Vương quốc Molden, vì vậy việc anh ấy tiếp cận Jopis có nghĩa là cô ấy có một số bí mật."

"Đúng. Hoặc là bí mật hoặc chìa khóa để tiết lộ bí mật."

Một bí mật hoặc một chìa khóa.

Cale quay lại về phía thiết bị liên lạc.

"Làm sao mà cuối cùng Bud lại bị bắt?"

- Sử dụng thông tin từ Glenn Poeff, người đang theo dõi từ phía sau...

Ron bắt đầu giải thích tình hình.

Bạn thân của Bud và là pháp sư thượng cấp, Glenn Poeff. Anh ta cố gắng ngăn Bud đến thăm nơi ở của Jopis.

- Nhưng tên đó không phải là người biết lắng nghe, vì vậy Glenn Poeff đồng ý để Bud vào dinh thự một mình còn mình sẽ hỗ trợ từ phía sau.

Rõ ràng, Bud không bao giờ ra ngoài dù có đợi bao lâu.

Điều đó khiến Glenn tự hỏi về việc liệu anh ta có nên vào dinh thự hay liên hệ với Hiệp hội Lính đánh thuê để nhận quân tiếp viện.

- Glenn Poeff rõ ràng đã nhận được một cuộc gọi trên thiết bị liên lạc của mình vào lúc đó.

"Đó có phải là thiết bị liên lạc của Bud không?"

- Vâng. Thiết bị liên lạc gọi điện là của Bud, vì vậy Glenn Poeff lập tức nhận nó.

Alberu xen vào.

"Và đó là khi anh ta xác nhận Vua lính đánh thuê đã bị bắt làm con tin?"

- Vâng, thưa điện hạ.

Ron ra hiệu cho ai đó. Glenn Poeff bước đến với nụ cười xấu hổ và cúi đầu về phía Cale và Alberu.

Sau đó, anh ngay lập tức kích hoạt một thiết bị ghi hình khi bắt đầu nói.

- Tôi đã ghi lại nội dung cuộc gọi mà tôi nhận được và mọi người sẽ có thể hiểu được tình hình sau khi xem qua.

Chhhhhhh-

Thiết bị quay hình nhanh chóng phát sáng khi bản ghi đã lưu bắt đầu phát.

"Nhân loại, đó là Bud!"

Chắc chắn rồi.

Đó là Bud, nhưng...

Cale bắt đầu cau mày khi nhìn vào màn hình.

- Mm!

Cậu có thể thấy một căn phòng đơn giản và gọn gàng.

Nó nhỏ hơn nhiều so với những gì cậu mong đợi đối với nơi ở của một cựu công chúa từng tranh giành ngai vàng.

Cậu nghe thấy giọng nói của Alberu sau lưng mình.

"Ta đoán không đời nào họ lại cho một công chúa bị truất ngôi đang sống lưu đày một nơi ở đẹp đẽ đâu."

Anh ấy gọi nó là đơn giản để trở nên tốt đẹp; căn phòng họ đang nhìn cũ kỹ và tồi tàn.

Trong phòng có một vài tủ sách và một chiếc giường cũ kỹ nhưng sạch sẽ, và những tủ sách đó chứa đầy những cuốn sách giống như đã được đọc đi đọc lại rất nhiều.

- Mm!

Và trên chiếc giường cũ kỹ nhưng sạch sẽ...

- Mm!


Bud đang loay hoay xung quanh.

Tay và chân bị trói, cùng với một vết thương ở miệng.

Anh sụp cơ thể và như đang cố nói điều gì đó khi nhìn vào thiết bị liên lạc, nhưng cái bịt miệng khiến mọi người không thể hiểu được anh ta đang nói gì.

- Ôi trời.

Cậu nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ trong thiết bị.

Ngoài chiếc giường và tủ sách... Trong phòng còn có một chiếc bàn cũ và hai chiếc ghế.

Ghế và bàn được làm bằng gỗ cũ.

Một người phụ nữ ngồi trên một trong những chiếc ghế đó mỉm cười về phía màn hình.

- Vị trà tuyệt vời.

Người phụ nữ đang uống trà trong chiếc cốc gỗ ăn mặc giản dị nhưng gọn gàng.

- Nhân loại! Người này làm ta nhớ đến Nữ công tước!

Như Raon đã đề cập, Cale đã nhớ đến Nữ công tước Violan khi nhìn Jopis.

Jopis trẻ hơn bà ấy rất nhiều, nhưng cách bới tóc không có một sợi nào rơi xuống và cách uống trà thanh lịch đó...

Ngay cả vẻ ngoài duyên dáng tinh tế toát ra từ biểu cảm của cô ấy cũng khiến cậu liên tưởng đến Nữ công tước Violan.

Cô ấy mặc bộ quần áo cũ màu xám vì sống lưu đày, nhưng cô ấy toát ra vẻ duyên dáng của một người phụ nữ khi thưởng thức trà ngắn tại văn phòng cung điện.

Giọng nói khi nói loại trà tuyệt vời nghe vô cùng tao nhã.

Không giống như một người đã mất tất cả.

Thành thật mà nói, nhìn cô ấy trong uy nghiêm hơn cả Alberu. Cale bắt đầu nhìn về phía Alberu trong vô thức.

"Gì hả? Sao lại nhìn ta như vậy?"

Cale quay đầu đi và đáp lại.

"Cô ấy sẽ không dễ đối phó."

"...Đúng."

Alberu đồng ý với lời đó.

Jopis trông như một đối thủ khó chơi.

Cale trở nên chắc chắn sau khi nghe những lời tiếp theo của cô ấy.

Cạch.

Cô duyên dáng đặt tách trà xuống trước khi bắt đầu nói.

Cô ấy cũng có một nụ cười thanh lịch trên khuôn mặt của mình.


- Thưa ngài, trà thực sự có hương vị tuyệt vời khi uống sau khi say mê một ai đó.

"A."

Cale chắc chắn.

Cô ấy thực sự sẽ không dễ đối phó.

- Nhân loại! Bud có vẻ giống như một tên ngốc ngốc nghếch khi bước vào Tổcủa Rồng một mình!

Cậu không đồng ý với Raon.

Cale không biết làm thế nào mà Bud, một Swordmaster và có sức mạnh cổ đại, lại bị bắt và trói bởi Jopis, một công chúa bị truất ngôi.

Đặc biệt là vì Jopis lúc này trông rất thanh lịch mà không có một giọt mồ hôi nào trên người.


Cậu nghe thấy Glenn trả lời cô ấy trong đoạn ghi âm.

- Mẹ kiếp, trong đó nhất định phải có đồng bọn đi cùng!

Bud vùng vẫy và lắc đầu.

Cậu nghe thấy một giọng nói hùng hồn đáp lại.

- Thưa ngài, ai sẽ trợ giúp một công chúa bị truất ngôi mà không có gì để lót tay cho họ chứ? Vì là bạn thân thông minh của Vua Lính đánh thuê, anh không thể sử dụng cái đầu của mình sao?

Cale nghe thấy giọng nói của Alberu.

"... Chà ... Ta muốn học cách nói như cô ấy."

Mình cũng thế.

Jopis đang nói khá độc miệng nhưng vẫn giữ được vẻ tao nhã.

- Ta cũng muốn học!

Cale lắc đầu về phía Raon.

Ngươi hãy chờ xem nếu ngươi học cách nói như vậy. Không còn đồ ăn vặt cho ngươi nữa.

Cậu nghe thấy Glenn trả lời cô ấy.

- ...Cô biết tôi là ai?

- Làm sao lại không được? Hai người là sự kết hợp nổi tiếng từ rất lâu trước khi tôi bắt đầu làm nông ở vùng quê hẻo lánh này. Tôi đoán cậu nghĩ tôi không biết suy nghĩ nhỉ?

Nụ cười tao nhã đó khiến cô ấy giống như một bức tranh vẽ.


- Không phải cái đó...

Sau đó cậu nghe thấy giọng nói đầy lo lắng của Glenn.

- Chà, dù sao thì bây giờ tôi là ai cũng không quan trọng, phải không?

Jopis, người đã sống một thời gian dài như một công chúa ngay cả khi bị truất ngôi và sống lưu đày, vẫn tiếp tục nói chuyện một cách kính trọng với Glenn.

Cale tập trung ánh mắt vào Jopis trong đoạn ghi âm.

Jopis nhìn thẳng vào thiết bị quay ngay lúc đó và kết thúc chạm mắt với Jopis bên trong màn hình.

Cô ấy bắt đầu nói.

- Vậy, người này nói đến để tìm hiểu những bí mật của hoàng gia Molden.

Ồ! Đồ ngốc đó! Cậu ta bị bắt sau khi nói điều đó?!

Cale có thể nghe thấy Glenn đang lầm bầm.

Cậu không quan tâm và tiếp tục tập trung vào Jopis.

Cô ấy đang cười một cách tao nhã, nhưng đôi mắt vẫn chưa mỉm cười, dù chỉ một lần.

Trên thực tế, mắt cô ấy đã lạnh lùng quan sát Glenn suốt thời gian qua.

Cale nghe thấy tiếng nói lầm bầm của Alberu bên cạnh.

"Một người như cô ấy luôn bị Elisneh đẩy lùi lại ngoài lần đó sao?"

Thực ra, quan trọng hơn...

Cale đang tập trung vào một thứ khác.

Alberu cũng lầm bầm về điều đó.

"Cô ấy không có đôi mắt của một người phải sống cả đời trong tù."

"Tôi đồng ý."

Cale đồng ý với Alberu.

Đôi mắt của Jopis không giống như một người đang tuyệt vọng sau khi mất đi hay giống như một người đã mất hết hy vọng. Trông chúng không giống như đôi mắt của một người cam chịu số phận của cô.

Cô ấy có đôi mắt của một người đang che giấu thời gian của mình và chờ đợi khoảnh khắc đó tới.

Cô ấy bắt đầu nói.

- Không có lý do gì mà Vua lính đánh thuê lại đột ngột đến đây muốn biết về bí mật của Hoàng tộc Molden cả. Trên thực tế, anh ta thậm chí không nên biết rằng quốc Molden có bất kỳ bí mật nào. Chắc chắn phải có người đứng sau hai người.

Cale có cảm giác như mình đang nhìn và trò chuyện với cô ấy mặc dù cậu chỉ đang xem một đoạn ghi âm.

Trà cô nhấp một ngụm nhanh chóng nguội lạnh.

Đôi mắt của Jopis lại nhìn về phía trước.


- Người đứng sau ngài là một người đã tìm ra một chút về bí mật của hoàng tộc Molden.

Người đang đứng thẳng không để lại bất kỳ sơ hở nào tiếp tục nói với Cale.

- Tôi đang nói với cậu, kẻ đứng sau Vua lính đánh thuê.

Cô đã không gọi để trò chuyện với Glenn.

Người đứng sau Vua lính đánh thuê. Cô ấy đang nói chuyện với một người không quen biết.

- Hãy lập tức đến đây nếu muốn biết những bí mật.

Cô mời người đó đến nơi ở của mình.

- Ngài sẽ cần phải nhanh chóng. Nếu như ngài mất quá nhiều thời gian-

Bàn tay cô duyên dáng chỉ vào đâu đó.

- Đầu của Vua lính đánh thuê có thể bị nổ tung.

- Mm!

Vua lính đánh thuê bắt đầu nổi giận sau khi thấy Jopis chỉ vào mình.

Tuy nhiên, Cale không có thời gian để nhìn vào Vua lính đánh thuê.

Cô ấy đang cười một cách tao nhã.


- Và, không có gì là miễn phí cả.

Đôi mắt của người phụ nữ đã gác lại thời gian và chờ đợi giây phút ấy của cô ấy lấp lánh.

- Hãy thoả thuận.

Sau đó, quá trình ghi âm kết thúc.

"Thật thú vị."

Khóe môi Cale bắt đầu nhếch lên.

Cậu nhìn Ron, người đang di chuyển màn hình về phía mình và hỏi.

"Nơi ở của Jopis?"

Nơi cô bị lưu đày là ở đâu?

Cậu đã nhìn thấy một ngọn núi hiểm trở bên ngoài cửa sổ của cô.

Ron bắt đầu nói.

- Đó là nơi nguy hiểm nhất ở Vương quốc Molden.

Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ quặc.

Vương quốc Molden. Đó là một vương quốc nằm ở trung tâm của Đông lục địa với đồng bằng rộng lớn và đường xá rộng rãi nên dễ dàng phát triển giao thương.

Chỉ có một nơi nguy hiểm trong vương quốc đó.

"Đó không phải là dãy núi Molden sao?"

Dãy núi Molden.

Đó là nơi ở của gia tộc Ron Molan.

Đó cũng là dãy núi nơi họ vừa lấy lại từ Arm.

- Đúng vậy, thiếu gia. Jopis hiện đang sống lưu đày tại một ngôi làng nhỏ hẻo lánh gần cuối dãy núi Molden.

Ngọn núi có thể nhìn thấy bên ngoài phòng của Jopis là một trong những ngọn núi trên dãy núi Molden.

Cale lại bắt đầu bước lên cầu thang.

Ron tiếp tục nói chuyện với Cale.

- Thiếu gia, tôi sẽ đợi cậu.

Ngôi làng Elf với Cây Thế giới. Cậu có ba ngày để quay lại và gặp Adite và Cây Thế giới.

Cậu đã dùng một phần thời gian đó để gặp Tinh linh sư Sully và Alberu. Tuy nhiên, cậu vẫn còn một phần lớn trong ba ngày đó.

"Ta sẽ đến đó trong vòng 30 phút."

- Vâng thưa ngài. Tôi sẽ chuẩn bị một ít trà chanh cho cậu sau một thời gian dài không gặp mặt.

Vai của Cale hơi rung lên.

Ron chỉ cười hiền lành.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.