"Đây là hình dạng người của tôi khi tôi là một con Rồng trưởng thành."
Phong thái khác biệt của cô ấy thu hút nhiều sự chú ý hơn vẻ ngoài xinh đẹp của Eruhaben.
Chúa tể Rồng.
Người được mệnh danh là mạnh nhất trong các loài Rồng. Đó là lý do tại sao người khác tự nhiên mong đợi cô ấy hành động duyên dáng và thanh lịch.
Tuy nhiên, cô ấy có vẻ nghịch ngợm hơn bất cứ thứ gì. Cô ấy trông giống một nhân vật phản diện hơn.
"Sao nào? Trông tôi không được mạnh mẽ lắm sao?"
Sheritt cười khi cô ấy nhìn về phía Raon trong vòng tay của Cale. Raon bối rối nhưng vẫn quay lại nhìn cô.
Sheritt ấm áp nhìn đứa con yếu ớt của mình rồi nói.
"Đúng rồi. Tôi yếu. Tôi là một con Rồng yếu đuối."
Raon rùng mình và cơ thể bắt đầu run lên sau khi nghe cô nói cô yếu. Tuy nhiên, Sheritt vẫn ung dung tiếp tục nói.
"Tôi luôn thua những con Rồng khác bất cứ khi nào tôi đấu với chúng mà chỉ sử dụng thuộc tính của chúng tôi và không có ma pháp. Tôi chưa từng thắng dù chỉ một lần. Khi tôi còn trẻ, tôi đã thua hầu như trong mọi cuộc chiến, kể cả khi tôi sử dụng ma pháp hỗ trợ cho mình."
Raon có vẻ bối rối.
Con Rồng mạnh nhất trở thành Chúa tể. Để những con Rồng khác công nhận đó là Chúa tể, cần đủ sức mạnh và mana.
Nhưng cô ấy yếu đuối? Cô ấy luôn thua mỗi khi chiến đấu?
Raon bối rối, nhưng chỉ có thể hơi mấp máy vì không dám hỏi.
Đó là thời điểm đó.
Ooooooooong- Oo-
Oooooong-
Nó nghe thấy âm thanh mặt đất chấn động.
Cale hơi di chuyển sang một bên của tấm khiên. Cậu có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra.
"Chết tiệt!"
Vua lính đánh thuê Bud Illis thở hổn hển.
Sau đó Mèo bắt đầu nói.
"Ngài ấy chắc đã ở gần đây. Ngài ấy ở đây nhanh hơn tôi nghĩ nữa."
"Ta biết mà, phải không? Mau đến đây nhanh! Có rất nhiều điều thú vị ở đây!"
Oo- Oooooong-
Một khi mặt đất ngừng rung chuyển...
Cale có thể nhìn thấy một luồng sáng khi không khí dao động.
Bộp. Bộp. Bộp.
Có những người đáp xuống mặt đất đầy sỏi trắng.
Một người mặc áo choàng pháp sư ở phía trước và một nhóm người mặc đồng phục chiến đấu của Arm đằng sau họ.
"Một pháp sư và thêm nhiều Mèo hơn."
Eruhaben bắt đầu cau mày.
Có khoảng ba mươi con Mèo.
"... Chị...."
Cale cúi đầu xuống sau khi nghe thấy một giọng nói dưới chân mình.
Cậu có thể thấy Hong vẫn đang run rẩy sau lưng On. Tai và đuôi của đứa trẻ này đều cụp xuống và cơ thể cuộn lại.
"Grrrrrr."
On vẫn gầm gừ.
"Tộc trưởng!"
Ánh mắt của Cale chuyển động.
Ba con Mèo ở đây gọi một trong những con Mèo mới tới là tộc trưởng.
Cậu có thể nhìn thấy một người có mái tóc bạch kim như On. Con Mèo gọi tộc trưởng đến gần và bắt đầu nói.
"Tộc trưởng, mấy tên dị nhân đó đang ở đây! Chính là những thứ rác rưởi ngày xưa đã bỏ đi!"
Người đàn ông có vẻ ngoài ba mươi tuổi nhìn về phía Cale, không, về phía On, người đang gầm gừ với một nửa cơ thể được che bởi tấm khiên.
On và Hong có thể có chung huyết thống với tộc trưởng.
Điều đó có nghĩa là Tộc trưởng này có liên quan đến On và Hong?
Khi suy nghĩ của Cale bắt đầu nhanh chóng chuyển động...
"Ta đã nghĩ các ngươi đã chết, nhưng với tình hình lúc này, thì các ngươi vẫn còn sống nhỉ."
Cậu nghe thấy giọng nói lạnh lùng của tộc trưởng. Pháp sư bên cạnh tộc trưởng cũng bắt đầu nói.
"Những tên đó là người cuối cùng của dòng máu đó, vậy thế nên chúng rất kiên trì, giống như hắn. Nhưng tôi không biết họ đứng về phía Cale Henituse. Đó là lý do tại sao chúng ta không tìm thấy chúng?"
Tộc trưởng lấy một con dao găm ra khỏi áo choàng và tiếp tục nói.
"Dòng máu bẩn đó cần phải biến mất khỏi thế giới."
On có thể nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông và cô bé nhìn ra từ phía sau tấm khiên.
Bàn chân trước của On trên mặt đất bắt đầu rung lên.
Tuy nhiên, On thậm chí còn căng thẳng hơn.
"... Chị."
Đó là bởi vì cô bé đã nghe thấy giọng nói của em trai mình.
Hong tuy mạnh mẽ, nhưng đứa trẻ ấy cũng rất yếu đuối.
Đó là thời điểm đó.
"Những tên đó vừa nói mấy lời vô nghĩa điên khùng gì vậy?"
On cảm thấy có người ôm lấy cô lên. Hong cảm thấy ai đó cũng nâng mình lên.
Cô có thể thấy Cale đang nhìn xuống cô với vẻ mặt nghiêm túc. Cô cũng có thể nhìn thấy Raon, người hiện đang dựa lưng Cale và nhìn cô.
"On."
Cô nghe thấy một giọng nói lạnh lùng.
"Gia đình nhóc-"
On hét lên trước khi Cale nói hết câu.
"Không! Những tên đó không phải gia đình của em!"
Giọng nói vừa kinh hoảng pha lẫn tức giận.
Tộc trưởng cũng đáp lại.
"Chính xác. Bọn ta không thể gọi những tạp chủng đó là một phần của tộc Mèo sương mù được."
On bắt đầu nhăn mặt.
Đó là thời điểm đó.
"Tên khốn đó nghĩ rằng hắn có thể nói bất cứ điều gì hắn muốn?"
On bối rối
Cô bé quay đầu lại về phía Cale. Cale chắc chắn là người vừa nói vậy, và giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
Tuy nhiên, khuôn mặt vẫn nghiêm túc lạnh lùng như thường ngày.
Nhìn không giống một người vừa nói điều gì đó như thế.
"Này, ngươi."
Tuy nhiên, Cale chắc chắn là người vừa nói điều đó.
Tộc trưởng nhìn Cale có nụ cười kỳ quặc trên khuôn mặt. Hắn có thể thấy rõ Cale, người đang đứng cách tấm khiên nửa bước.
Tộc trưởng cũng nhìn quanh.
Khi Cale bắt đầu cau mày sau khi thấy tộc trưởng nhìn xung quanh...
Oooooooong- ooooooong-
Mặt đất lại bắt đầu rung chuyển.
Paat, paaat!
Hai hoặc ba con Mèo xuất hiện mỗi khi mặt đất rung chuyển.
Lúc này có gần năm mươi con Mèo ở đây.
Thủ lĩnh nghe thấy giọng nói của pháp sư trong đầu khi âm thầm ra hiệu cho những con Mèo khác bằng mắt mình.
- Có vẻ như đó là tất cả của kẻ thù. Chúng ta sẽ bao quanh các bức tường lâu đài.
Shaaaaaaaaaaaa-
Một cơn gió thổi qua.
Khoảng năm mươi con Mèo đồng loạt phân tán.
Bộp. Bộp.
Chúng nhẹ nhàng đạp lên mặt đất và di chuyển đến bao quanh các bức tường của lâu đài.
"Chết tiệt! Cale, có vẻ như chúng ta cũng cần phải rời đi!"
Eruhaben khẩn trương hét lên sau khi thấy Mèo di chuyển và Choi Han có vẻ sẵn sàng chạy ra ngoài bất cứ lúc nào. Với bộ đôi Molan cũng vậy.
Vua lính đánh thuê Bud Illis bắt đầu cau mày khi hét lên.
"Phát điên à! Bom ma thuật?!"
Khoảng năm mươi con Mèo đều có bom ma thuật trong tay. Người dẫn đầu là pháp sư ở cùng Mèo.
Mọi người trông có vẻ lo lắng.
Ba mươi người cùng một lúc.
Pháp sư này đã dịch chuyển nhiều người cùng một lúc.
"... Hắn là con người."
Eruhaben nhíu mày sau khi nhìn thấy pháp sư này là pháp sư thượng cấp, không, mạnh hơn một chút so với pháp sư thượng cấp.
Mọi thứ đang trở nên phức tạp.
Pháp sư này mạnh hơn Rosalyn và có lẽ sẽ mạnh như Mary nếu hắn là một Necromancer. Có một pháp sư như một kẻ thù quả là một chuyện đau đầu.
Ngoài ra, White Star thậm chí còn chưa có mặt ở đây.
Pháp sư đã chạm mắt với Eruhaben.
Pháp sư bắt đầu mỉm cười và hỏi.
"Sao hả? Các pháp sư con người không được phép sử dụng những ma pháp ở cấp độ Rồng? Những con Rồng của ngươi thực sự rất kiêu ngạo."
Nụ cười nhanh chóng biến mất trên khuôn mặt pháp sư và mana bắt đầu tích tụ lại.
Ooooooong-
Những quả bom trong tay Mèo bắt đầu nổ như đang đáp lại mana vừa nhận được. Tộc trưởng bắt đầu nói ngay lúc đó.
"Tại sao ngươi cứ nhìn ta như vậy?"
Hắn vẫn đang nhìn Cale. Tộc trưởng có vẻ thoải mái và thờ ơ.
Hắn tiếp tục nói chuyện với Cale.
"Ngươi đã gọi ta vì có điều muốn nói với ta mà."
Cale nhanh chóng đáp lại.
"Ngươi."
"Đúng. Ngươi muốn nói gì?"
Tộc trưởng hất cằm ra hiệu như đang nói nói nhanh đi. Hắn có thể nghe thấy giọng nói của Cale.
Cale không quan tâm và nghiêng người, dồn hết trọng tâm vào một chân rồi tiếp tục nói.
"Rác rưởi? Dơ bẩn? Ta có thể là rác rưởi, nhưng ta cũng không hề nói những lời như thế với trẻ em. Ngươi mới là thứ rác rưởi thực sự. Ngươi bị mất trí sao?"
On và Hong ngơ ngác nhìn Cale.
"Đúng đó. Nhân loại của chúng ta nói rất đúng."
Họ cũng có thể nghe thấy Raon khẽ lầm bầm.
Sheritt đang nhìn Cale với một biểu hiện kỳ quặc. Cale chỉ thấy khó chịu trong khi những người khác đang di chuyển để đối phó với những quả bom ma thuật.
"Hahahaha."
Sheritt bắt đầu cười.
Cô có thể thấy khóe môi của con mình đang co giật khi nó nhìn Cale. Điều đó khiến cô nghĩ về một kỷ niệm cũ.
Tộc trưởng gật đầu đáp lại.
"Được rồi. Ta hiểu."
Hả?
Cale nhìn Tộc trưởng đang gật đầu như đang nhìn một thứ gì đó rất kỳ lạ.
Hắn cũng là một kẻ mất trí?
Tuy nhiên, Cale có thể hiểu tại sao Tộc trưởng lại nói như vậy.
Lý do Cale, Eruhaben và những người khác không thể thả lỏng lại bắt đầu xuất hiện.
Ooooooong- Oooooong-
Mặt đất bắt đầu rung chuyển.
Rung mạnh hơn nhiều so với lần trước. Sau đó, một ánh sáng bắt đầu xuất hiện.
Oooooooong-
Ánh sáng bắt đầu sáng hơn.
Cale có thể cảm nhận được điều đó ngay khi nhìn thấy ánh sáng.
Tên khốn đó đang ở đây.
"Đó là White Star."
Rồng cổ đại nói khi bóng hình hắn bắt đầu nổi lên.
Mana vàng trắng bắt đầu bao quanh ông.
Paaaat!
Khoảng 100 người xuất hiện sau khi ánh sáng lóe lên.
... White Star.
Choi Han nắm chặt cán kiếm của mình.
Aura đen sáng chói của cậu bắt đầu bám vào trên thanh kiếm của cậu.
Choi Han có thể nhìn thấy White Star đang bước qua ánh sáng.
Nhìn cảnh tượng này, hắn giống như là nhân vật chính với khoảng 100 người phía sau.
"...Chết tiệt."
Vua Lính đánh thuê bắt đầu cau mày.
Anh có thể nhìn thấy các thành viên của Arm đằng sau White Star. Có cả Gấu và Sư tử nữa.
Đúng như dự đoán, White Star mang theo những người mạnh mẽ và không đến một mình.
Có phải hắn đang cố gắng kết thúc mọi thứ ngày hôm nay?
Vua lính đánh thuê nhận ra White Star không có ý định biến trận chiến ngày hôm nay thành một trận chiến nhỏ.
"Có rất nhiều gương mặt quen thuộc."
White Star có một biểu hiện mệt mỏi khi tự tin bước ra khỏi ánh sáng.
Cale và White Star nhìn nhau. Họ lặng lẽ quan sát nhau.
Tuy nhiên, sự im lặng nhanh chóng bị phá vỡ.
"Ném chúng đi."
Mặt đất bắt đầu rung chuyển khi White Star ra lệnh.
Một con sóng lớn bao quanh lâu đài trắng.
Nó có màu xanh lam.
Mana xanh thuộc về pháp sư đứng bên Mèo lao về phía lâu đài trắng như một làn sóng.
Khoảng năm mươi con Mèo bay lên không trung.
Tộc trưởng bắt đầu hét lên.
"Di chuyển càng gần tường thành càng tốt!"
Những tiếng hét lớn cũng làm rung chuyển cả mặt đất được bao phủ bởi những viên sỏi trắng.
"Rooooooooooar! Hãy trả thù cho bộ tộc của chúng ta!"
"Roooooooooooooooar!"
Khoảng hai mươi con Gấu bắt đầu [Cuồng nộ]. Mái tóc như bờm của Sư tử tung bay trong gió khi chúng hất tung mặt đất phía sau.
Tất cả họ đều lao về phía các bức tường thành mà không hề sợ hãi.
"Lùi lại!"
Eruhaben hét về phía nhóm trên mặt đất.
"Những tên đó biết! Những tên đó biết những bức tường thành này sẽ không bị vỡ khi bị bom ma thuật đánh trúng!"
Đó là lý do tại sao kẻ thù đang phối hợp tấn công sau khi quả bom ma thuật phát nổ.
Lúc đó Eruhaben nổi da gà.
Rầm- Rầm-
Ông nghe thấy một âm thanh đáng ngại.
Ông nghe thấy những gì giống như tiếng sấm phát ra từ bầu trời bị bao phủ bởi sương mù trắng khiến họ không thể nhìn thấy mặt trời hoặc mặt trăng.
Eruhaben thậm chí còn cau mày nhiều hơn. Ông hét lên.
"...White Star!"
Những tia sét đã giáng xuống thủ đô của Đế quốc.
Nó là một phần của sức mạnh bầu trời của White Star.
Eruhaben không tự tin vượt qua sức mạnh này. Không, ngay cả khi ông có chặn được chúng với sự giúp đỡ của Raon và Sheritt, thì sau đó họ cũng sẽ kiệt sức để chiến đấu với đợt tiếp theo.
Bom ma thuật.
Những tia sét của White Star.
Sau đó là cuộc tấn công của Gấu, Sư tử, Mèo, pháp sư và các thành viên Arm khác.
White Star cũng vẫn còn sống.
Càng nghĩ về điều đó, Eruhaben càng muốn cười vì hoài nghi.
White Star dường như đã chờ đợi giây phút này để quét sạch chúng ngay lập tức.
Có một người đang có cùng suy nghĩ với Eruhaben vào lúc đó.
Cale quay lưng lại với những quả bom ma thuật trong tay Mèo và nhìn về phía White Star.
"Ngươi có chờ đợi điều này không?"
White Star bắt đầu mỉm cười.
"Không phải quá rõ ràng sao?"
Hắn chỉ vào Cale.
"Tôi đã nhận thấy điều gì đó khi chiến đấu với cậu từ lần trước."
Đế quốc Mogoru.
White Star đã nhận ra điều gì đó khi chiến đấu chống lại Cale tại Tháp Chuông Nhà giả kim.
"Vương miện thuộc quyền sở hữu của cậu. Cậu nghĩ tôi không biết cậu đang sỡ hữu nó? Cậu biết tôi là chủ nhân của nó, phải không?"
White Star bắt đầu cười tươi hơn.
"Đó là lý do tại sao tôi biết cậu sẽ đến đây vào một lúc nào đó. Vương miện sẽ chỉ đường cho cậu."
Ánh mắt hắn nhìn về phía Raon và Vua lính đánh thuê trước khi nhìn lại Cale.
"Tất nhiên, tôi không mong đợi cậu lại mang đến hai món quà tuyệt vời cho tôi."
Sau đó, ánh mắt anh dừng lại ở Sheritt, người đang cầm chiếc khiên lớn.
"Tôi cũng không mong đợi để nhìn thấy ảo ảnh đó, hàng giả đó."
White Star giơ tay.
"Không còn dễ dàng nữa. Đây là kết thúc."
Tách!
Hắn búng tay.
Đó là tín hiệu để bắt đầu.
"Đi!"
Pháp sư hét lên và Mèo ném khoảng 50 quả bom ma thuật lên không trung.
Tất cả chúng đều là bom ma thuật cấp cao nhất.
Oooooong- oooooong-
Chúng bị cuốn vào mana xanh giống như sóng của pháp sư và tiến về phía bức tường lâu đài.
Nhóm của Cale không cần phải thắc mắc tại sao những quả bom lại được chuyển đến chậm như vậy.
Thuộc hạ của White Star nhanh chóng bắt đầu di chuyển.
Gần 150 kẻ thù đã thành đội hình trước khi bom có thể phát nổ.
Mèo bắt đầu lấy dao găm ra khỏi túi trước ngực.
Tộc trưởng lặng lẽ ra lệnh.
"Tản sương."
Shaaaaaaa-
Sương mù bắt đầu lan rộng khắp khu vực.
Sau đó, chúng từ từ biến mất trong sương mù.
Choi Han quay mặt về phía trước.
Một làn sương mù dày đặc bao quanh bên ngoài các bức tường của lâu đài khi những quả bom bay về phía lâu đài.
Sương mù bắt đầu che giấu Sư tử, Gấu và phần còn lại của Arm cùng với Mèo.
Tất cả sẽ sớm biến mất trong sương mù.
Tuy nhiên, Choi Han không thể lao về phía họ.
Cậu không biết khi nào bom nổ và tia sét của White Star sẽ tấn công.
Cậu không thể dễ dàng di chuyển vì cậu cần bảo vệ mọi người ở đây.
Lần đầu tiên Choi Han nghe thấy Ron khẩn trương nói.
"Chúng ta phải bảo vệ những người yếu! Mèo sẽ giết những người như vậy đầu tiên! Đó là chiến lược của chúng."
Miêu tộc được biết đến với kỹ thuật ẩn thân rất cao.
Chúng sẽ cố gắng giết những thành viên yếu nhất hoặc những người mắc bất kỳ sai lầm nào trong khi nhóm của Cale chiến đấu chống lại Sư tử, Gấu, pháp sư và phần còn lại của những thuộc hạ mạnh mẽ của White Star.
Điều đó khiến Choi Han thất vọng, người muốn bảo vệ mọi người.
Cậu thậm chí không thể tưởng tượng trận chiến này sẽ nặng nề đến mức nào.
Nhưng sống sót bên trong lâu đài?
... Chúng ta có thể tồn tại trong đó bao lâu?
Chúng ta có nên chạy trốn không?
... Vậy còn mẹ của Raon thì sao?
Suy nghĩ Choi Han đang trở thành một mớ hỗn độn phức tạp.
Đó là thời điểm đó.
"Cậu."
Một giọng nói thoải mái vang lên.
Choi Han quay đầu lại. Cậu có thể thấy Chúa tể Rồng đang nhìn Cale.
Sheritt là người đã nói.
Cô bình tĩnh hỏi mặc dù những quả bom sẽ sớm dội xuống lâu đài.
"Cậu có một sức mạnh của một tấm khiên, phải không?"
Cale bối rối và gật đầu.
Cậu hơi bối rối vì cậu vừa hạ quyết tâm sử dụng Khiên Bất Diệt.
Tuy nhiên, cậu không có cơ hội để làm điều đó.
"Xem đây."
Tấm khiên trong lòng đất đã được Chúa tể nâng lên.
"Rồng là loài sinh vật sống ích kỷ, độc lập và hung bạo nhất. Tuy nhiên, tôi là một dị nhân. Tôi khác họ."
Cale và Sheritt nhìn nhau.
"Tại sao?"
Cô ấy bắt đầu cười khi nói thêm.
"Thuộc tính của tôi là bảo vệ."
Bảo vệ.
Một thuộc tính bảo vệ một cái gì đó.
"Đó không phải là một thuộc tính mà một người chỉ nghĩ về bản thân có thể có."
Ánh mắt của Sheritt lướt qua vai Cale.
"Con của tôi."
Raon nhìn vào mắt Sheritt.
"Raon Miru."
Sheritt gọi tên đứa trẻ.
"Hãy xem."
Sheritt.
Cô biết rằng mình chỉ là ảo ảnh.
Nhiệm vụ của cô là đảm bảo đứa trẻ không bị cô đơn và giúp đỡ sự phát triển của đứa trẻ.
Hôm nay cô đã lên kế hoạch dạy cho đứa con nhỏ của mình một điều.
"Ta chỉ có sức mạnh của một con Rồng đã trải qua kỳ trưởng thành đầu tiên của chúng, và ta yếu hơn nhiều so với tên khốn Sát Long Nhân được gọi là White Star."
Có một lý do đơn giản là cô ấy có thể trở thành Chúa tể Rồng.
"Nhưng ta sẽ cho mọi người thấy ta đã trở thành người mạnh nhất như thế nào."
Cô ấy luôn thua những người khác.
"Ta yếu đuối kinh khủng khi ở một mình. Có lẽ quá yếu để có thể được gọi là Rồng."
Tuy nhiên, cũng có lúc cô trở nên mạnh mẽ.
Bảo vệ.
Khi cô cần bảo vệ ai đó.
"Tuy nhiên, ta trở nên mạnh mẽ khi có người mình muốn bảo vệ."
Raon có thể thấy Sheritt đang cười với nó.
"Tamuốn con nhớ cũng có những loại sức mạnh này."
Khoảnh khắc cô ấy nói xong...
Pháp sư hét lên.
"Phát nổ!"
Cale đồng thời vặn người.
Oooooooong-
Mặt đất tiếp tục rung chuyển.
Không khí cũng chấn động mạnh.
Cậu ngẩng đầu lên.
Một tấm khiên.
Cậu có thể nhìn thấy một tấm khiên lớn màu trắng bao quanh lâu đài màu trắng.
"...Điều này!"
Tấm khiên đó thậm chí còn bao quanh Eruhaben đang lơ lửng trên không.
Một tấm khiên lớn che phủ toàn bộ lâu đài màu trắng.
Ai đó đang bắn từ trên cao tấm khiên đó.
Sheritt.
Tuy nhiên, cô không thể đi qua các bức tường thành, mặt đất và thậm chí cả bầu trời trong các bức tường thành đều thuộc lãnh thổ của cô.
Mái tóc trắng của cô ấy tung bay theo gió.
Tấm khiên trong tay cô từ từ bắt đầu to hơn.
Sau đó, khoảnh khắc cô ấy giao tiếp bằng mắt với White Star...
"Mm!"
Đôi mắt của White Star mở to.
Tấm khiên mà Sheritt ném đang hướng về phía hắn.
Cô không thể rời lâu đài, nhưng sức mạnh của cô có thể rời khỏi lâu đài.
Tấm khiên lớn bay về phía trước, nhắm vào cổ của White Star.
White Star đã chạm mắt với Sheritt ngay lúc đó.
Cô ấy mỉm cười và bắt đầu nói.
"Cách tốt nhất để bảo vệ đồng minh của mình là giết bất kỳ ai có thể trở thành kẻ thù."
Tấm khiên gần như ngay lập tức chạm tới cổ của White Star.
Baaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Baaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Những quả bom ma thuật ném về phía lâu đài trắng đã phát nổ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]