Cale đột nhiên không nói nên lời.
Đó không phải là vì cậu sợ ánh mắt của Rồng trắng.
Đôi mắt cô ấy như thể hiện tiếng khóc lặng lẽ của một người mà trái tim như bị xé ra thành nhiều mảnh.
Cale cúi đầu.
Cậu có thể nhìn thấy bàn chân trước của Raon đang bấu chặt vào quần áo và run rẩy.
Cậu có thể thấy ánh mắt của Raon đầy tức giận.
Đó không chỉ là con Rồng trắng. Rồng trắng không phải là người duy nhất lặng lẽ khóc và la hét trong tình huống này.
Cale ôm chặt Raon.
Sau đó nói.
"Đúng vậy, hắn còn sống."
Tuy nhiên, giọng của Cale đang run rẩy.
Đó không phải là vì sợ hãi hay bất ngờ.
Tức giận.
Nội tâm của Cale đang bùng lên với một vòng xoáy của cảm xúc.
Đó là thời điểm đó.
"Tên khốn chết tiệt đó!"
Cậu nghe thấy một tiếng hét giận dữ. Mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng hét.
Bùm! Bùm!
Vua lính đánh thuê Bud Illis liên tục dậm chân xuống đất không thể kìm chế được sự tức giận của mình.
"Làm sao một người có thể cố ý làm điều như vậy? Làm thế nào một người, không, làm thế nào bất kỳ sinh vật sống nào có thể làm một điều như vậy? Hả?"
Bud Illis không thể hiểu được White Star chút nào.
Nếu những gì Rồng trắng này đang nói là sự thật, thì White Star đã cố tình phá hủy bên trong lâu đài và đánh cắp những quả trứng để phá vỡ lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465873/chuong-68.html