Khu chợ lớn thứ hai ở thủ đô nằm ngay cạnh Tháp Chuông.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Một thương nhân mở cửa hàng muộn hơn thường ngày và hiện đang bày bán trái cây của mình, quay sang nhìn thương gia kế bên hỏi.
"Tôi cũng không biết nữa."
Thương nhân kia lắc đầu tỏ vẻ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Ánh mắt hướng đến phía cổng đông đúc hơn bình thường của Tháp Chuông.
Có người xen vào cuộc trò chuyện của họ.
"M, mấy người biết đấy, chỉ có một chuyện thôi."
"Một chuyện?"
"Đúng, là vậy!"
Thanh niên có vẻ ngoài ngây thơ nhưng có một cơ thể cường tráng nói.
"Mười lăm năm trước, Tháp Chuông của Nhà giả kim đã nhận những đứa trẻ từ khu ổ chuột, đồng thời họ cũng nói sẽ tạo việc làm cho chúng và đào tạo chúng thành những nhà giả kim."
"A a. Tôi nhớ ra rồi."
Thương nhân nhớ lại một sự kiện đã diễn ra từ rất lâu trước đây.
Mười lăm năm.
Đó là một thời gian rất dài nếu với một người bình thường.
Ít nhất thì cảm giác đó đối với những người hiện đang đứng bên ngoài Tháp Chuông.
"Hiện gia đình những đứa trẻ đó hình như đang yêu cầu lính canh cho phép họ được nhìn thấy những đứa trẻ đó."
"À, ra là vậy? Vậy là trong suốt khoảng thời gian đó, họ đã không được nhìn thấy những đứa trẻ đó sao?"
Thương nhân mở to mắt khi hỏi về một sự thật mà ông chưa từng nghe đến.
Thanh niên đó, đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465828/chuong-23.html