Chương trước
Chương sau
Ân Thừa bật cười, không phải kiểu cười nhạt mà phải chú ý mới nhận ra, mà là nụ cười thật sự, là nụ cười khiến khóe miệng giương lên, là nụ cười khiến trong mắt ai kia đều chan đầy ánh nắng.
Đây là lần đầu tiên Ngu Sơ thấy nụ cười như vậy hiện diện trên mặt hắn. Trong trí nhớ của cậu, dù Ân Thừa có cười thì khóe miệng cũng chẳng giương lên được bao nhiêu, nụ cười chưa bao giờ lan được đến đáy mắt.
Lúc này, Ân Thừa như một vị thần lạc khỏi thần điện, mang thêm chút nhân khí.
Hắn như cố tình, nghiêm túc vô cùng trả lời cậu. "Ngon lắm, ngọt cực, em muốn nếm thử không?"
"Không......Hmm!"
Hai cánh môi của Ngu Sơ nghiền chặt dưới khớp hàm của người đàn ông, đầu lưỡi cũng luồn vào khoang miệng cậu, để cậu nếm được hương vị thuộc về chính bản thân mình.
Ngu Sơ đỏ bừng mặt, cậu bị hôn đến không thở nổi. Hai người đều hưng phấn đến chết được, hai đầu lưỡi hư đốn luôn phiên xâm nhập vào khoang miệng đối phương, liếm láp không chừa lấy một góc nào, cứ tựa như những con thú đang tuần tra lãnh thổ. Chờ đến khi liếm mút đủ rồi hai người mới rụt đầu lưỡi lại, yên lặng nhìn nhau. Dù không làm gì nhưng dục vọng bỏng rát bên trong đôi mắt cũng đủ để đốt cháy đối phương.
Cây hàng vừa thô vừa nóng đang cách một lớp vải mỏng chọc vào vùng tam giác của Ngu Sơ. Cậu trầm mê trong cơn tình mà Ân Thừa mang tới, cả người đều tê dại. Nhưng cậu biết, đây là thứ có thể lấp đầy cảm giác hư không trong lòng mình.
Bàn tay linh hoạt như một con rắn nhỏ luồn vào quần ngủ Ân Thừa, nắm lấy cự long vừa thức giấc kia.
Cực to, cực cứng, mà cũng cực nóng.
Tựa như tìm được một món đồ chơi thú vị, Ngu Sơ tò mò sờ từ dưới hướng lên, đầu ngón tay lướt dọc theo từng thớ cơ nổi, cảm nhận từng cái giật mạnh mẽ của thứ kia.
Hơi thở gấp gáp khi động tình của Ân Thừa đang lượn lờ bên tai cậu, để những cái ve vuốt ngây ngô lướt trên da hắn. Đợi đến khi cậu chơi đủ mới đứng dậy lột bỏ quần áo.
Ngu Sơ híp mắt đánh giá người đàn ông trước mặt, vào lúc thân hình tinh tráng lõa lồ kia hiện ra trước mặt mình, cậu lại không nhịn nổi mà nuốt nước miếng. Đặc biệt sau khi chiếc quần bị cởi ra, cây dương v*t thô to dữ tợn mà cậu vừa dùng tay đo lường đã chiếm lấy toàn bộ tâm hồn cậu.
Màu da nhạt giờ vì sung huyết mà thành màu đỏ sậm, quy đầu no đủ mượt mà, từng sợi gân xanh cương cứng đầy sức sống. Ngu Sơ mới nhìn thôi mà cái miệng nhỏ bên dưới đã vội co rụt lại, chẳng thể tưởng tượng nổi bị thứ khổng lồ kia lấp đầy sẽ mang đến khoái cảm đến mức nào.
Nếu trước đây, thói quen khiến Ân Thừa sử dụng lạnh nhạt, xa cách để cố che lấp bản thân mình thì giờ Ân Thừa của hiện tại lại đâng đem tất cả dục vọng của mình đưa đến trước mặt Ngu Sơ.
Ngu Sơ chỉ thấy Ân Thừa của hiện tại thực sự quyến rũ đến điên đảo. Nếu nói Ân Thừa trong hiện thực là một vị thần cao vời vợi không thể với tới, không thuộc về bất luận kẻ nào, thì Ân Thừa của hiện tại lại là một con người có thất tình lục dục, là con người chỉ thuộc về mình cậu.
Hắn đang cầu yêu với cậu mà không cần cất lấy một lời.
Ngu Sơ vươn tay về phía người mà cậu yêu.
Cậu câu lấy cổ của Ân Thừa.
Hai chân bị tách ra, cuốn chặt lấy eo của người đàn ông nọ.
Ánh mắt hai người từ đầu đến cuối đều không hề dời khỏi nhau.
Quy đầu to lớn đang cọ nơi miệng huyệt ướt dầm của Ngu Sơ. Từng cái cọ đều khiến Ngu Sơ run lên, cậu thở hổn hển, cảm nhận từng chuyển động của người đàn ông của mình, chờ đợi giờ khắc trong tưởng tượng.
Cuối cùng.
Ân Thừa ôm lấy eo Ngu Sơ, cây thương đa nhắm ngay cửa động nay đột ngột tiến công!
Ngu Sơ nhắm mắt lại, nhưng lại không đợi được cảm giác mà cậu tưởng tượng. Dù là đau đớn căng đầy hay là sung sướng sảng khoái, đều không hề xuất hiện.
Cậu khó hiểu mở mắt ra.
Sắc mặt Ân Thừa hiện tại đang vô cùng cổ quái.
Cậu cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy cây thịt mới nãy còn khí thế mười phần giờ lại bị một lá chắn trong suốt cản lại, không thể tiến tới dù chỉ là một tấc.
【 Xin chú ý, độ hảo cảm hiện tại của người yêu là 99, tạm thời không thể tiến hành nhiệm vụ làm tình. 】
【 Mong người chơi hoạt động theo nguyên tắc hảo cảm! 】
"......"
"......"
Như để đập người chơi quay lại hiện thực, độ hảo cảm vốn trong suốt trên đỉnh đầu Ngu Sơ hơi sáng lên rồi biến thành màu hồng nhạt. Hai số 9 như trêu tức chiếu lên đồng tử Ân Thừa.
T: hahaha lúc đọc cừi một lần lúc edit cừi thêm phát nữa:)))))
Hết gòi, hôm nay tui không đăng tiếp đâu:3
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.