Hiện tại cô bé cũng không biết cha đã mua cho bé một nhà trẻ.
Dù sao, lúc đó bé đang vội vàng tìm kẹo trên sofa, căn bản không nghe người lớn đang nói cái gì.
Nhìn thấy trợ lý Trần tiến vào, bé còn tưởng là bàn công việc với cha như bình thường thôi.
Vì vậy, cô bé con tức giận xách thắt lưng, thở phì phì ngẩng đầu lên, cố ý đối nghịch với cha: “Lê Lê mới không thích vườn bách thú đâu, Lê Lê chỉ thích nhà trẻ thôi! Cha mua nhà trẻ cho con đi!”.
Hừ, bé không cần vườn bách thú đấy!
Cho cha tức chết!
Ai mà ngờ, bé vừa dứt lời, vẻ mặt vốn dĩ lạnh như băng của Lục Quân Hàn chợt dịu đi không ít, anh nhướn mày, bàn tay to xoa xoa lên cái tai thỏ của tiểu loli, ung dung cười nói: “Xem như con rất tinh mắt”.
Tiểu loli nhướn mày lên, hoang mang không gì sánh được nhìn anh: “Cha, cha…cha không tức giận sao?”.
Loading...
“Tại sao phải tức giận?”. Lục Quân Hàn hơi nhếch môi, thản nhiên nói: “Nhà trẻ rất tốt”.
Tống Thanh Uyển thầm nghĩ, đúng rồi, con gái con trực tiếp chọn nhà trẻ của con, con có thể tức giận kiểu gì chứ.
Bà thấy cái vườn bách thú này cũng không cần phải mua nữa.
Tiểu loli bày ra vẻ mặt khiếp sợ trời long đất lở.
Vì…vì sao cha không tức giận?
Trước đây bé thấy chú vệ sĩ hoặc là chú trợ lý nếu không cẩn thận làm trái lời cha, hoặc là không làm như lời cha nói thì cha đều sẽ vô cùng tức giận mà.
Vì sao lần này cha không tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773886/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.