Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Thanh Uyển vẫn lộ vẻ lạnh lùng như mọi khi.
Bà từ chối sự giúp đỡ của người giúp việc, tự mình phóng sinh cá vào trong hồ nước.
Sau đó bà đặt cái xô không ở bên cạnh.
Đưa tay gạt làn váy đen dài bên người, cúi người ngồi xổm bên cạnh cô bé, học tư thế của cô bé, hơi cúi đầu, ngón tay đánh móng màu đỏ tươi quấy quấy hồ nước.
Cảm giác mát lạnh của hồ nước ngay lập tức lan tỏa từ đầu ngón tay đến toàn thân, xua tan bao nhiêu nóng bức.
Lúc này, bà chợt nghe thấy tiếng con nhỏ cười khúc khích bên cạnh, tiếng cười giòn tan, êm tai như chuông bạc, nghe thật vui tai.
Tống Thanh Uyển hiếu kỳ ngẩng đầu, đôi mắt phượng nhỏ dài cứ vậy nhìn sang.
Cô nhóc cười tươi như hoa, đôi mắt con lên, xinh đẹp như ánh trăng.
Bàn tay nhỏ ngâm trong nước lạnh buốt, bên cạnh bàn tay trắng trắng mập mập có mấy con cá chép đỏ, có con còn vui vẻ thổi bọt khí vào cô bé….
Lúc này Tống Thanh Uyển mới phát hiện ra, tám con cá bà vừa thả ra dường như đều chạy hết về phía bên cô bé, đầu tiên là kinh ngạc sau đó bật cười nói: “Lê Lê, hình như những con cá này rất thích cháu…”
“”Cháu cũng rất thích bọn chúng nha!”
Cô gái nhỏ nâng mắt, đôi mắt đen nhánh sáng tỏ giống như một viên đá quý giá nhất thế gian, chiếu sáng rạng rỡ, “Dì, dì thích cá sao?”
Người đã có tuổi đương nhiên không có cùng hứng thú với trẻ con, Tống Thanh Uyển cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773837/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.