Tống Thanh Uyển chỉ nghĩ đơn giản, đây chỉ là trùng hợp.
Nhưng nghe Lệ Quân Hàn nói như vậy thì mới hoàn toàn tỉnh ngộ.
Cũng thế.
Mặc dù biệt thụ Lục gia có rất nhiều bảo vệ, hệ thống phòng trộm càng hoàn thiện hơn, ngay cả con muỗi cũng khó mà lọt vào.
Nếu như ông cụ thật sự muốn trộm tài liệu mật của Lục thị thì sẽ sai lính đặc chủng trong tay đi, chỉ là một chút tài liệu thôi mà, không đáng kể.
Nhưng ông lại không làm vậy mà thay vào đó ông tiếp tục cử người của mình đến chỗ thằng nhóc thối Lệ Quân Hàn, giống như sợ thằng nhóc này không biết những người này là người của ông.
Bây giờ người của ông cụ trong công ty đã ít hơn một nửa, không thể không liên quan đến ông cụ được.
Tống Thanh Uyển xoa trán, bất lực nói: “Làm nhiều việc vậy, hóa ra ông cụ đã muốn rời khỏi công ty từ lâu, cô còn nghĩ ngày nào ông cụ cũng tìm con gây phiền phức là muốn rèn luyện cho con đấy!”
Dù sao ông cụ cũng tin vào giáo dục sắt đá, người trong tay ông chính là những người mà ông huấn luyện ma quỷ của ông.
Không chỉ có bà mà ngay cả những người khác cũng cảm thấy vậy, dù sao hai ông cháu này đấu quá thật, vẻ lạnh lùng vô tình của ông cụ nhìn giống như muốn nuốt chửng tập đoàn Lục thị.
Bảo sao bọn họ nghĩ sai.
Tống Thanh Uyển cau mày, lại hỏi: “Đã như vậy rồi, gần đây con còn bận gì nữa, ngay cả mặt cũng không thấy đâu.”
Lệ Quân Hàn hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773833/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.