Lão gia tử ngậm kẹo bơ cứng trong miệng, nuốt không trôi, cuối cùng suýt sặc chết!
Thật vất vả, ho khan một cái mới tỉnh lại.
Khi nghĩ rằng kẹo này được dùng để cho lợn ăn, vẻ nghiêm túc trên khuôn mặt ông ta nhanh chóng thay đổi, mặt dài ra y như cái mâm, thật là xuất sắc.
Cho tới bây giờ chưa ai ép anh vào tình thế xấu hổ này.
Trước kia, chỉ cần có người nhìn thấy ông ta liền hết sức cung kính, thậm chí còn không dám nói một lời!
Ngay cả Lục Quân Hàn, tên tiểu tử thúi đó, cũng không dám tùy tiện lừa ông ta như vậy!
Tiểu nha đầu này lại dám làm điều này!
"Thái gia gia, kẹo này có ngon không?" Tiểu nha đầu hoàn toàn không để ý đến ánh mắt ngày càng sắc bén của ông ta, đôi mắt to đen láy sáng lấp lánh, bé không những không sợ hãi mà còn rất vui vẻ, rút bàn tay nhỏ của mình ra và lấy ra một cái khác.
"Lê Lê còn nhiều lắm ạ!"
Ông ta vốn đang tức giận, nghe thấy những lời nói ngây thơ và đơn giản của bé, lòng ông lại trào dâng, không sao ngăn được.
Ông ta nhổ ra viên kẹo với khuôn mặt xanh mét.
Khuôn mặt nghiêm nghị và nghiêm nghị đỏ bừng vì tức giận.
Ông ta nhìn tiểu nha đầu dễ thương với đôi mắt trong veo trước mặt, tức giận nói: "Cháu! Là cháu cố ý đúng không?”
Ông ta cho rằng bé cố tình cho kẹo nuôi heo cho ông ta.
Cố tình biến ông ta thành lợn!
Vào lúc này lại giả vờ ngây thơ vô tội!
Tuổi còn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773828/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.