Nói thì nói như vậy, nhưng lòng Lưu Tuệ Lan cũng trầm xuống.
Trong tay lão già này chỉ có 15% cổ phần công ty, thế mà lập tức giao ra 5%...
Con trai của bà ta phải làm sao bây giờ?
Còn có cháu nội của bà ta nữa…
Dựa vào đâu mà Lục Quân Hàn chỉ tùy tiện ngủ một đêm là có thể lấy được nhiều cổ phần như vậy, mà cháu nội của bà ta là Lục Thiên Hoa lại không có gì cả!
Quả thật không công bằng!
Lục Quân Hàn dừng bước lại, ngước mắt nhìn ông nội mình, lạnh lùng nói: “7%”
“…”. Ông cụ giận tím mặt, nặng nề dằn chén trà trong tay xuống: “5% đã là sự nhượng bộ lớn nhất của ta rồi, thằng nhóc thúi cháu làm người đừng quá được voi đòi tiên chứ!”.
Lục Quân Hàn không thay đổi sắc mặt: “8%”.
“Cháu…!”.
Loading...
Ông cụ giận đến mức mặt mày đỏ cả lên.
“9%”.
“Được! Vậy thì 7%”. Ông cụ nghiến răng nghiến lợi: “Mày giống như cha mày, đều là…”.
“9%”. Lục Quân Hàn nhướn mày, thản nhiên nói: “Không có thương lượng”.
“…”. Ông cụ hít sâu một hơi, trông như sắp bị tức chết rồi, cuối cùng bất đắc dĩ khoát tay, trầm giọng nói: “Hừ hừ hừ, xem như ông nợ cháu! Nhưng mà cháu phải cho ông gặp cháu cố gái của ông! Dù sao cũng là đứa con đầu tiên của cháu…”.
Lưu Tuệ Lan siết chặt nắm tay.
Lão già này không phải trọng nam khinh nữ sao?
Sao lại…
Lục Quân Hàn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tống Thanh Uyển.
Tống Thanh Uyển ra hiệu bằng mắt: Thật sự không sao chứ?
Lục Quân Hàn không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773827/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.