Cho dù ngày hôm nay ông chỉ mặc quần áo bình thường đơn giản, nhưng toàn thân đều tỏa ra một áp lực của một cấp trên đã quen ra lệnh.
Trước nay Tống Thanh Uyển đều rất sợ ông cụ.
Không chỉ vì ông cụ thủ đoạn quá tàn nhẫn, con người cũng quá máu lạnh vô tình, khiến người ta sợ hãi, mà còn vì bà cũng không phải ruột thịt của ông cụ.
Cho nên mỗi khi đến thăm ông cụ, bà đều không thể thân thiết được.
Lúc đối mặt với ông cụ, bà như thể cấp dưới đối diện với lãnh đạo vậy, ông cụ nói một, bà tuyệt đối không dám nói hai.
Tống Thanh Uyển do anh trai, chính là Lục Khải Đông, cha của Lục Quân Hàn, mang vào Lục gia.
Năm ấy Lục Khải Đông mười tuổi đi công viên chơi, ngẫu nhiên gặp phải Tống Thanh Uyển bị mẹ vứt bỏ, khi đó Tống Thanh Uyển mới có năm tuổi, không cha không mẹ, bà căn bản không sống nổi.
Anh trai không đành lòng, cho nên mới bảo ông cụ nhận nuôi bà.
Ông cụ là người trong nam khinh nữ, mà bà cũng không phải ruột thịt của ông, cho nên ông cụ càng chướng mắt bà.
Nếu không phải anh trai cầu xin ông cụ thì e rằng bà đã không vào được Lục gia và đã sớm chết bên ngoài rồi.
Cho nên, nghe tin anh trai xảy ra tai nạn qua đời, Tống Thanh Uyển không chút suy nghĩ đã lập tức dẹp bỏ việc học hành ở nước ngoài, học tập kinh doanh, lẻ loi một mình nuôi nấng bọn nhỏ của anh trai.
Lúc nhỏ, ông cụ chướng mắt bà, thỉnh thoảng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773825/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.